Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 151 - Cua hấp cam 8




Triệu Tư Kỳ có hơi không hiểu được vấn đề, vốn dĩ muốn hỏi Bạch Nhất Nặc tại sao lại bán cho cô ấy một quả cam còn nguyên ven. Nhưng hôm nay thầy giáo dạy quá giờ, lúc cô ấy đến tiệm cơm Bạch Ký đã trễ hơn so với lúc bình thường, không lâu nữa thì sẽ đến giờ tự học buổi tối rồi. Thế nên Triệu Tư Kỳ không có hỏi Bạch Nhất Nặc, mà trực tiếp mang ba phần cua hấp cam rời khỏi tiệm cơm Bạch Ký.
Cô ấy vừa bước đi nhanh chóng, trong lòng vừa cảm thấy kì lạ, không đời nào không đời nào, cô ấy dùng gần hai trăm tệ để mua về ba quả cam to?
Xì, quả cam này giá cũng quá đắt rồi, chẳng lẽ là cam quý nhập khẩu từ nước nhiệt đới nào về sao?
Đợi đến khi cô ấy về đến lớp học đem hộp đóng gói mở ra, đem quả cam lấy ra cẩn thận nhìn qua một lần mới phát hiện, đây không phải chính là cam mật mà cô ấy thường ăn sao? Chỉ là to hơn rất nhiều, có vẻ như rất tươi.
Hu hu hu, bà chủ à, đây là bắt đầu có bụng dạ đen tối chặt chém sản phẩm rồi sao?
Triệu Tư Kỳ nhìn quả cam này, tâm tình giống như nhìn thấy thần tượng của mình phát hành ra một album rách nát vậy.
Lấy tư cách là fan hâm mộ, mua hay là không mua?
Đương nhiên là mua rồi!
Triệu Tư Kỳ lau lau khóe mắt chả hề có tí nước mắt mắt nào, thôi bỏ đi, bản thân đã là fan cứng của tiệm cơm Bạch Ký, cô ấy còn có làm cái gì ư, tất nhiên là tha thứ cho chị ấy rồi.
Cô ấy liền bắt đầu suy đoán nguyên nhân Bạch Nhất Nặc làm như vậy, chắc chắn là bởi vì món ăn trước đó chất lượng quá tốt, bán quá rẻ, dẫn đến lỗ vốn, cho nên không thể không đưa ra một vài sản phẩm không tốt để lấy lại tiền vốn. Là khách hàng thường xuyên của tiệm cơm Bạch Ký, đối mặt với tình huống này, cô ấy tất nhiên sẽ dùng ví tiền của mình đến giúp đỡ tiệm cơm rồi!
Triệu Tư Kỳ liền ngồi thẳng người, vẻ mặt cẩn thận mà đem quả cảm trong tay mình đưa cho Ngô Văn Văn ngồi bên cạnh cô ấy: "Mau ăn đi nào anh em ơi, tương lai của tiệm cơm Bạch Ký sẽ phải xem bạn có vote đủ nhiều hay không rồi."
Ngô Văn Văn: "..." Con thiểu năng.
Còn may là Ngô Văn Văn rất hiểu Triệu Tư Kỳ, biết cô ấy nói đùa thế nào cũng không quá một ngày hai ngày, cho nên không có bị dọa sợ.
Ngô Văn Văn cầm lấy quả cam mà Triệu Tư Kỳ đưa cho cô ấy: "Đây là cam mua ở tiệm cơm Bạch Ký sao, thật to quá, thoạt nhìn có vẻ rất ngon. Quả nhiên là tiệm cơm Bạch Ký, ngay cả cam bán cũng ngon hơn so với bên ngoài."
"Đương nhiên rồi, một quả thôi đã rất đắt rồi."
Triệu Tư Kỳ che che túi tiền của mình lại: "Cậu nếm thử mùi vị thế nào."
Bởi vì xung quanh không có dao nhỏ, Ngô Văn Văn đang nghĩ sẽ dùng tay lột vỏ cam ra, kết quả cô vừa mới chạm vào, qua cam liền lay động.
"Hả? Sức lực của tớ bây giờ mạnh như vậy sao?" Ngô Văn Văn ngạc nhiên nhìn hay bàn tay của bản thân.
Triệu Tư Kỳ nhìn cua hấp cam lộ ra phần nổi của tảng băng chìm, wow lên một tiếng, kinh ngạc mà nói: "Hóa ra cái này rỗng ruột."
Cô ấy nghĩ lại, đột nhiên càng ủ rũ, cô ấy vốn dĩ cho rằng tiệm cơm Bạch Ký bán là một quả cam, kết quả lại có thể bán một cái vỏ cam, cảm thấy càng lỗ rồi.
Khi Triệu Tư Kỳ đang lúc vô cùng chán nản, Ngô Văn Văn bỗng nhiên kinh hô lên một tiếng. Cô ấy đưa mắt lên nhìn, phát hiện Ngô Văn Văn cầm cái nắp quả cam mở ra, lộ ra vật trong suốt ở bên trong.
Thật đẹp. Thứ bên trong quả cam giống như thạch trong suốt, đang phản xạ ánh sáng rực rỡ, giống như bánh pudding mềm mại đàn hồi, phát ra tiếng "duang, duang" nhè nhẹ.
Ngô Văn Văn vốn cho rằng cái thứ bên trong này là thạch, nhìn kĩ hơn mới phát giác là không phải, bên trong có thịt cam, thịt cua, nước cam, chả qua là có vẻ như giống thạch mà thôi.
Ban đầu cô muốn quan sát kĩ càng, tìm tòi nghiên cứu bên trong này rốt cuộc là cái gì, nhưng bởi vì cách quá gần, một cỗ mùi thơm đặc biệt tấn công vào lỗ mũi, khiến cả người cô đều ngây ngẩn.
Thật thơm quá.
Mùi thơm của quả cam vô cùng có tiếng, không ít nước hoa chính là điều chế từ cam quýt, quả cam vốn có hương thơm trái cây thấm vào ruột gan, có thể làm mới và giữ cho đầu óc tỉnh táo, an thần trấn tĩnh. Người thích ăn cam vừa ngửi thấy mùi hương này thì nhìn không nổi mà chảy nước miếng.
Ngô Văn Văn không ngừng mà hít hà mùi hương thơm ngọt của quả cam đang bao phủ trong không khí, phát hiện có chút gì đó không giống, bởi vì tràn ngập trong không khí không chỉ có vị thơm ngọt của cam, còn có một cỗ mùi thơm ngào ngạt của thịt.
Ngô Văn Văn không nhịn được cầm cái thìa lên, múc một thìa thịt cua, vừa ăn thịt cua, cả người cô liền ngẩn ngơ. Nhưng cô ấy lại hiểu rõ, đây dường như là mùi vị của thịt cua, lại không giống mùi vị của thịt cua, so với mùi vị của thịt cua bình thường thì ngon hơn nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận