Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 157 - Cua hấp cam 14




Lời Triệu Tư Kỳ nói có chút khiến người ta hiểu lầm, có không ít khách hàng nhìn về phía này.
Bạch Nhất Nặc thấy thế có chút đau đầu, để không cho Triệu Tư Kỳ nói tiếp những lời kỳ kỳ quái quái, sau khi suy nghĩ một chút, đáp ứng cô ấy và những vị khách khác, cua hấp cam sẽ bán thêm một khoảng thời gian nữa.
Được sự chào đón của rất nhiều khách hàng cũ, cua hấp cam vừa được đặt lên kệ đã gây được cơn sốt.
Tiệm cơm Bạch Ký yêu cầu cua cần phải tăng thêm gấp đôi. Bạch Nhất Nặc thông qua Kỷ Tử Hoài đã liên hệ được với trang trại cua bên kia. Thế nhưng Bạch Nhất Nặc lại đối với nguyên liệu nấu ăn đòi hỏi tương đối cao, thích tự mình chọn. Mà trang trại cua kia lại rất xa, đi đi lại lại hẳn phải tiêu tốn một ngày,
Không tiện đi đến tận nơi.
Bạch Nhất Nặc có chút không yên lòng về chất lượng cua, nhỡ đâu phía sau hàng không được tốt thì phải làm sao bây giờ?
Cũng may chủ trang trại kia đã cân nhắc đến nhu cầu của khách hàng,
Chủ động đề nghị có thể thông qua video để lựa chọn cua.
So với những khách hàng lớn động chút là đặt vài xe,
Bạch Nhất Nặc muốn số lượng rất ít. Không chỉ có như vậy, yêu cầu của Bạch Nhất Nặc lại đặc biệt nhiều. Người khác có thể sẽ mất hứng, nhưng chủ trang trại vẫn không có một chút mất kiên nhẫn nào.
Bạch Nhất Nặc nói cảm ơn, “Thật sự làm phiền chú.”
Chủ trang trại nói, “Không có gì, người giới thiệu cô tới là bằng hữu của tôi. Nhưng mà, cô mua những con cua này để làm gì?”
“Tôi đây là mở tiệm cơm, mua cua là bởi vì làm cua hấp cam.”
Chủ trang trại chỉ biết là hấp, hương cay và dầu tạc, vân vân… Thật không biết cua hấp cam là cái gì.
Tò mò hỏi: "Tôi nuôi cua nhiều năm như vậy, chưa từng nghe qua cua hấp cam là vật gì, đây là cái gì những người nổi tiếng ăn sao?"
"Đều không phải là cách ăn của người nổi tiếng trên Internet, là cách ăn mang theo hướng cổ xưa, đem thịt cua và ruột cam nấu, rồi cho vào những quả cam đã khoét rỗng để ăn.”
Trong điện thoại chủ trang trại nghe được Bạch Nhất Nặc nói, lặng lẽ suy nghĩ trong đầu,
Đây không phải là lãng phí cua sao?
Nếu muốn giữ nguyên vị, thì có thể hấp, nếu muốn kích thích vị giác thì có thể ướp gia vị.
Cua hấp cam là cái quái gì vậy?
Phỏng chừng là cô gái nhỏ đang tự mình nấu ăn.
Chủ trang trại không coi trọng lắm, thế nhưng lo lắng đến lễ phép cũng không nói thẳng ra.
Khoảng cách giữa Tô Châu và Hải Thị rất gần, chỉ cần ngồi cao tốc hai mươi phút là đến.
Thường chủ trang trại Lưu Sơn nếu gặp phải loại đơn hàng nhỏ này sẽ không tự mình đi, nhưng con trai nhỏ của ông vừa lúc học ở Nhị Trung Hải Thị. Ông phát hiện địa chỉ khá gần với con trai, nghĩ vừa lúc giao hàng xong thì đi xem con trai. Vì vậy liền tự mình đi giao.
Lưu Sơn thấy không đủ nhân viên trong tiệm, thậm chí đến Kỷ Tử Hoài còn phải hỗ trợ chuyển toàn bộ số cua ra sân sau.
Tuy rằng mùa thu đang dần rời khỏi, nhưng nắng gắt cuối thu vẫn còn, nhiệt độ trong Hải Thị cũng không có giảm nhiều, trong không khí vẫn là có chút khô nóng.
Lúc Lưu Sơn chuyển đồ xong hết, trên trán đã xuất hiện tầng mồ hôi, quần áo phía sau đều bị mồ hôi thấm ướt.
Bạch Nhất Nặc thấy thế từ trong phòng bếp lấy ra hai con cua hấp cam, sau khi đem mở cua hấp cam liền đưa cho Kỷ Tử Hoài và Lưu Sơn, và đưa hai cái muỗng: “Hai người ra nhiều mồ hôi như vậy cần bổ sung thêm muối, ăn cua hấp cam đi.”
Lúc Lưu Sơn nhìn thấy cua hấp cam, phản ứng đầu tiên quả nhiên đúng là cô gái nhỏ làm, rất tinh xảo, hoàn toàn không nhìn ra hình dạng con cua chút nào.
Viền của nó có hoa văn phức tạp, viên pha lê bên trong mềm mại đến khó tin.
Lưu Sơn thích cua cay trong ruột cam, nhìn quả cam nhỏ, lòng chỉ muốn nói: Quả cam vị thịt cua, này có thể ăn ngon?
Làm như vậy tuy có thể nói là thú vị, nói tỉ mỉ cũng không phải nói bậy, nhưng cải cách cũng không phải, làm như vậy ông thấy thật sự là quá lãng phí cua.
Lưu Sơn chần chừ nhận lấy cua hấp cam, thử ăn một miếng, mắt lập tức trợn to, cả người ngẩn người.
Hương vị này…. Thật tuyệt vời.
Dưới điều kiện chua, protein của thịt cua biến thành trạng thái trong suốt, vị mềm mại. Cắn một ngụm xuống, có thể nếm được độ mềm của thịt cua, độ dẻo của thịt cua, độ dai của thịt cua, hương thơm của thịt cua, vị ngọt của thịt cua và cả sự mềm mại.
Thịt cua hòa với thịt cam không có quỷ dị như ông nghĩ, trái lại như tri âm tri kỷ gặp nhau, phối hợp vô cùng ăn ý.
Hóa ra cua còn có thể hấp như thế!
Ông ăn xong toàn bộ cua hấp cam, nhìn lại xác cam rỗng tuếch, hoảng hốt phục hồi tinh thần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận