Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 19 - Mì lạnh dầu đỏ 1




Vì ly nước ô mai khai vị này mà Triệu Hiểu Mẫn bất đắc dĩ phát hiện mình đói hơn.
Cũng may trước mặt có một phần cơm chiên.
Thật ra, Triệu Hiểu Mẫn cũng không có kỳ vọng vào hương vị của cơm chiên thịt bò, dù sao thì cô ấy cũng cảm thấy đời mình chưa từng ăn được món cơm chiên nào ngon, nếm qua món cơm chiên ngon nhất thì cô ấy cũng chỉ nói một câu tạm được thôi. 
Cô ấy dự định uống một ngụm nước ô mai, ăn một muỗng cơm chiên thịt bò, thừa dịp não bộ chưa kịp phản ứng, mà dùng vị nước ô mai để đánh lừa vị giác của mình, khiến món cơm chiên thịt bò bình thường càng trở nên ngon hơn.
Kết quả vừa đưa một muỗng cơm chiên thịt bò vào miệng, cô ấy lập tức không khỏi thắc mắc: "Hả?"
Đây không phải là mùi vị trong tưởng tượng của cô ấy!
Thịt bò ngon và mềm, cơm thì có mùi thơm dễ chịu. Cô ấy ăn rồi lại ăn, không khỏi đặt nước ô mai trên tay sang một bên và tập trung giải quyết bát cơm chiên thịt bò trước mặt.
Nước ô mai vốn đang định uống tiếp thì lại bị đặt ở bên cạnh không quan tâm tới nữa.
Triệu Hiểu Mẫn ăn mà không thèm ngẩng đầu lên, đợi đến khi định thần lại thì cơm chiên trước mặt đã bị ăn sạch.
Cô ngẩng đầu, phát hiện Chu Viện bên cạnh cũng giống như vậy.
Chu Viện dựa vào lưng ghế, thoải mái thở dài, bưng ly nước ô mai còn sót lại, vừa uống, vừa nhấm nháp hương vị tươi ngon của món bò kho vừa rồi.
"Đây là công thức bí mật riêng của chủ tiệm sao? Tôi chưa bao giờ thử qua món thịt bò nào mềm và ngon như vậy."
"So với thịt bò của chủ tiệm làm, tôi cảm thấy thịt bò tôi làm ở nhà cứng giống như củi ấy. Cắn một cái là có thể gãy răng. Khó khăn lắm mới ăn được một ít, cuối cùng răng bị đau nguyên cả ngày."
Khi cả hai đang hồi tưởng lại dư vị thỏa mãn vừa rồi thì bỗng nhiên ngoài cửa có tiếng bước chân, sau đó một giọng nói quen thuộc truyền đến.
"Các chị em, xem tôi mang món ngon nào về cho các cô đây này!"
Phương Nhã xách đồ bước vào cửa thì thấy hai người kia tựa lưng vào ghế, vẻ mặt đắm chìm trong thế giới của riêng mình, gọi cũng chẳng có ai đáp lại, cả người sững sờ, mặt cô ấy lộ vẻ nghi hoặc: "Các cô làm sao vậy? Lúc tôi đi các cô có bị vậy đâu. Có phải các cô làm điều gì xấu sau lưng tôi phải không?"
Triệu Hiểu Mẫn lắc đầu, thẳng thắn nói: "Tuyệt đối không có! Chúng tôi chỉ vừa mới ăn cơm chiên thịt bò thôi."
“Thật không?” Phương Nhã nghi ngờ hỏi, rồi nhìn cơm bò phủ phô mai đút lò của mình với vẻ đau khổ: “Hoá ra các cô đều đã ăn rồi, tôi còn cố ý mang sản phẩm mới của Mia đến cho các cô, cơm bò phủ phô mai đút lò đấy. Tôi đã ăn thử rồi, cảm thấy nó cực kỳ ngon, các cô có còn bụng để ăn không?"
“Muốn ăn!” Mặc dù đã no đến chín phần bụng rồi, nhưng làm gì có ai nỡ từ chối nếm một miếng đồ ăn nóng hổi chứ, mà lại còn là miễn phí nữa.
Cơm chiên thịt bò ở chợ đen đã ngon như vậy, chắc cơm bò phủ phô mai đút lò ở nhà hàng Tây Mia được đánh giá cao nhất định sẽ còn ngon hơn nữa.
Cả hai cùng cầm lấy thìa cơm dùng một lần lên và chuẩn bị ăn.
Khiến người ta bất ngờ đó chính là, mùi vị của cơm bò phủ phô mai đút lò rất ngon, nhưng cả hai đều không ngạc nhiên như trước đó, chỉ ăn một miếng cơm mà kinh ngạc đến mức tột đỉnh.
Đó cũng không phải vì họ đã quen ăn cơm bò phủ phô mai đút lò, cho nên mới không cảm thấy ngạc nhiên. Ngược lại, số lần họ ăn cơm chiên thịt bò còn nhiều hơn cơm bò phủ phô mai đút lò.
Tuy nhiên, thứ khiến các cô kinh ngạc không phải “người mới”, mà là “người cũ” đã nhìn nhiều thành quen.
Triệu Hiểu Mẫn thậm chí còn nghĩ, làm sao cảm thấy món cơm nướng của Mia lại không ngon đến ngàn hoa rơi loạn như trên mạng nói, ít nhất nó còn tệ hơn cơm chiên thịt bò vừa rồi. Thịt bò so ra mà nói thì có chút cũ và cứng, cộng thêm cơm với tiêu bột ở dưới đáy cũng hơi nặng mùi và ngấy, ăn xong hai muỗng sẽ cảm thấy có chút khát, muốn tìm nước uống.
So với cơm chiên thịt bò không thêm gia vị kích thích, chỉ đơn giản làm nổi bật độ ngon thuần túy của nguyên liệu, Triệu Hiểu Mẫn cảm thấy món cơm bò phủ phô mai đút lò trước mắt có chút thua.
Phương Nhã thấy biểu hiện của hai người không thoả mãn như trong tưởng tượng của mình, thế là nghi ngờ dò hỏi: "Các cô cảm thấy nó ăn không ngon sao?"
Chu Viện lắc đầu, thành thật nói: "Không phải, ăn rất ngon, chỉ là cảm thấy...có vẻ không ngon bằng cơm chiên thịt bò mà chúng tôi vừa ăn. Cơm chiên thịt bò đậm đà hơn chút, tươi ngon hơn, cơm mềm hơn, hương vị cũng thanh đạm hơn."
Triệu Hiểu Mẫn nói: "Đúng thế, cơm chiên thịt bò không thêm nhiều gia vị như vậy, nên trong miệng không cảm thấy khát nước, ăn xong cảm giác thật thoải mái."

Bạn cần đăng nhập để bình luận