Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 199 - Bánh trôi hoa quế rượu ngọt 2




Vị tê, vị cay, vị tươi ngon, vị mặn, dường như tất cả các hương vị có sinh mạng, bùng nổ trong miệng với sức sống mãnh liệt, đạt tới một tỷ lệ hoàn hảo, khiến người ta ăn một lần thì không thể quên được mùi vị này.
Ớt cay và hạt hoa tiêu rất dễ ảnh hưởng tới hương vị của đồ ăn, Ngoài làm cho món ăn có vị cay rát ra thì không còn vị gì khác.
Mà đĩa khô bò xé sợi này thì không, vị tê và vị cay vừa phải chẳng những không lấn át hương vị của thịt bò, trái lại còn gợi ra mùi vị của thịt bò, càng nhai cả miếng thịt bò càng thơm.
Đầu bếp Lý ăn hết miếng này đến miếng khác, cho tới khi ăn hết đĩa khô bò xé sợi trên bàn, mới hốt hoảng lấy lại tinh thần.
Lúc này ông ta mới phát hiện vì mình ăn quá nhanh, chóp mũi toát ra mồ hôi hột, hai má hơi nóng lên.
“Sảng khoái.”
Khô bò xé sợi không phải chỉ thêm ớt cựa gà thông thường, mà là từ nhiều loại ớt khác trộn lại mà thành, sẽ không làm cho người ta cảm thấy cay đến mức đau bụng. đầu bếp Lý cảm thấy dạ dày của mình rất ấm áp, bởi vì máu tăng nhanh, cả người vô cùng vui vẻ.
Đầu bếp Lý lẳng lặng ngồi ở đó, hai tay nắm thành quả đấm đặt song song trên bàn, cả người rơi vào trầm tư.
Mặc dù không thể ăn bồ câu úp xôi, nhưng chỉ bằng món khô bò xé sợi này, đã làm cho ấn tượng của ông ta về Tiệm cơm Bạch Ký có sự thay đổi to lớn.
Tiệm cơm nhỏ này……….Không kém như trong tưởng tượng của ông ta.
Khi đầu bếp Lý đang suy nghĩ viển vông, trong tiệm bỗng nhiên có một lượng lớn khách hàng đi vào.
Học trò của đầu bếp Lý bước vào Tiệm cơm Bạch Ký, lập tức đi đến trước quầy thu ngân: “Xin hỏi chỗ này của các anh còn bồ câu úp xôi không?”
Theo sau học trò của đầu bếp Lý còn có một số đầu bếp lớn nhỏ, bọn họ xúm lại ở một chỗ xì xào bàn tán.
“Chúng ta đến mua bồ câu úp xôi, chỉ mong rằng sau khi đầu bếp Lý ăn thử bồ câu úp xôi sẽ nhận ra đối phương không bằng ông ấy, tâm trạng sẽ tốt hơn một chút.”
“Nhưng mà đầu bếp Lý hoàn toàn không muốn tới Tiệm cơm Bạch Ký, chúng ta mua bồ câu về ông ấy sẽ ăn sao?”
“Tóm lại cứ mua về rồi nói sau, tội thật sự không sống nổi một ngày nào nữa, mau làm cho đầu bếp Lý trở lsij bình thường, tôi rất nhớ nhung đầu bếp Lý của trước kia.”
“Hy vọng lần xin nghỉ này của chúng ta ra đây mua bồ câu úp xôi sẽ có hiệu quả, đúng rồi, hôm nay đầu bếp Lý cũng xin nghỉ, ông ấy đi đâu vậy?”
“Không biết nữa, ông ấy nói phải về quê thăm người thân.”
Bạch Nhất Nặc nghe thấy lời của học trò, cảm thấy vô cùng quen tai, tò mò hỏi: “Trong tiệm của chúng tôi không có món này, sao các anh cũng biết tới bồ câu úp xôi?”
Học trò nhạy bén nghe được chữ “cũng” này, thế là tò mò hỏi: “Cũng? Chẳng lẽ sau khi các khách hàng của Thịnh Cảnh ăn thử món này thì cố ý tìm tới cửa tiệm của cô muốn mua đồ ăn sao?”
Trong lúc học trò cảm thấy rất mê man, một đầu bếp quèn vỗ cánh tay của anh ta.
“Làm sao vậy?” Học trò tò mò quầy đầu lại, nhìn về phía đầu bếp quèn.
Đầu bếp quèn chỉ tay về một hướng: “Tôi không nhìn lầm chứ, đó không phải là đầu bếp Lý sao?”
Ai nhận nhầm đầu bếp Lý, học trò cũng không nhận nhầm đầu bếp Lý. Sau khi nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, học trò lập tức nhận ra đây là sư phụ của anh ta.
Đầu bếp Lý nghe thấy một trận ầm ĩ, bèn nhìn về hướng phát ra âm thanh, tầm mắt đối diện với đám người này.
Sau khi nhìn thấy bọn họ, đầu bếp Lý vẫn sừng sững ngồi bất động như cũ, biểu cảm trên mặt cũng không hề thay đổi dù chỉ một chút, trong lòng lại nổi lên một cơn sóng lớn.
Vì sao bọn nhóc đó cũng ở đây?
Đầu bếp Lý mắt to trừng mắt nhỏ với đám người này, trong không khí ngập tràn bầu không khí khó xử.
Học trò kéo đám người đi tới trước mặt đầu bếp Lý, vẻ mặt bất ngờ nói: “Thầy, sao thầy lại ở chỗ này? Thầy cũng tới đây ăn cơm sao, trùng hợp quá.”
“Thật trùng hợp, thầy.”
Học trò đi đầu nhìn thấy phản ứng của đầu bếp Lý, ngậm miệng không hỏi vì sao đầu bếp Lý lại xuất hiện ở chỗ này.
Các đầu bếp thông minh khác cũng dần hiểu ra, vì vậy tự ngụy trang mình thành một con robot chỉ biết cười ha ha ha.
Thế nhưng ngay lúc này, trong số bọn họ xuất hiện một tên phản bội.
Một đầu bếp quèn vẫn đứng ngoài cuộc, không nghĩ ra: “Đầu bếp Lý, không phải thầy xin nghỉ về quê thăm người nhà sao? Quê của thầy ở Tô Châu mà.”
Đầu bếp Lý: “……”
Các đầu bếp khác: “.......” Nếu bọn họ có tội, xin pháp luật hãy tới trừng trị họ, chứ không phải là bắt gặp hiện trường chết chóc của cấp trên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận