Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 216 - Bánh trôi hoa quế rượu ngọt 19




Vị khách không giành được bánh trôi hoa quế rượu ngọt đều để lại những lời nhắn dưới phần bình luận.
Viết ra những lời oán thán của bản thân vào trong bình luận.
"Một giây trước tôi còn nhìn thấy trên trang còn 30 phần hoa quế rượu ngọt, kết quả mới cập nhật một cái đã hết rồi. Thậm chí bây giờ tôi còn hoài nghi là chủ tiệm thực sự bày 30 phần hoa quế rượu ngọt lên kệ sao? Tốc độ tay của người lớn tuổi chịu không nổi mà.”
"Cô gái, cho cô thời gian một ngày, sau đó tôi lại đến xem 30 phần bánh trôi rượu ngọt.”
"Bà chủ, cô đừng có mà không biết điều, nếu không tôi quỳ xuống lạy cô luôn đó."
Trong lúc rất nhiều vị khách để lại nước mắt ngưỡng mộ thì những người giành được bánh trôi hoa quế rượu ngọt lại không nhịn được dương dương đắc ý.
Bình luận của Trương Khả gửi: "Tôi giành được 2 phần bánh trôi hoa quế rượu ngọt, nhưng mà tôi muốn nói là hai phần bánh trôi rượu ngọt không đủ ăn nha. Con trai đang tuổi lớn lượng ăn rất lớn đó, bánh trôi rượu ngọt không đủ nhét kẽ răng nữa."
Người không giành được nhìn thấy bình luận của Trương Khả không nhịn được cười lạnh.
"Đấu trí đấu dũng với không khí, người không giành được gì sẽ yên lặng nhìn cậu.”
"Đang tự sướng sao, yêu yêu."
Trương Khả nhìn thấy những người khác cho rằng cậu ta đang khoe khoang, lập tức giải thích bản thân không phải đang khoe khoang mà bản thân thực sự nghĩ như vậy, vì vậy phải trả lời từng bình luận của mỗi người.
Bình luận của Trương Khả chồng chất lên từng tầng tầng lớp lớp, bị đẩy lên trên cùng phần bình luận, đúng lúc bị Bạch Nhất Nặc nhìn thấy.
Không phải Bạch Nhất Nặc không phải không nghĩ tới việc bán nhiều bánh trôi hoa quế rượu ngọt, mà là hai người cô và Kỷ Tử Hoài không thể làm quá nhiều. Rượu ngọt và bánh trôi đều được làm thủ công, không dùng bất cứ máy móc nào cả. Mỗi bước đều cần rất nhiều thời gian và công sức, không thể một lần là xong.
Bạch Nhất Nặc nghĩ nghĩ, sau khi sắp xếp xong từ ngữ, cô trả lời bên dưới bình luận của Trương Khả: “Thật ngại quá, món ăn của tiệm cơm chúng tôi đều làm thủ công, bởi vì nhân lực có hạn, nguyên liệu có hạn vì vậy thành phẩm chỉ có bấy nhiêu.”
Trương Khả sau khi nhìn thấy bình luận của Bạch Nhất Nặc liền đắm chìm trong niềm vui sướng như được lật thẻ bài, vì vậy liền trả lời: “Bà chủ, tôi có thể giúp cô, mặc dù tôi không biết làm bánh trôi hoa quế rượu ngọt nhưng tiền tiêu vặt của tôi nhiều, tôi có thể bớt đi quán bar vài lần, tiết kiệm tiền cho cô mua nguyên liệu.”
Phần bình luận cập nhật liên tục nên rất nhiều người nhìn thấy bình luận của Trương Khả.
Phản ứng đầu tiên của bọn họ khi nhìn thấy bình luận này chính là kì lạ.
Lúc Văn Vũ Hằng đến tiệm cơm này liền phát hiện khách của tiệm cơm này đúng là quá dính người, không, dùng từ dính người còn chưa đủ để miêu tả khách của tiệm cơm Bạch Ký, phải dùng từ “trung thành không gì sánh được” mới diễn đạt được một cách rõ ràng. Ở tiệm cơm bình thường sẽ không xuất hiện tình huống khách hàng chủ động nói muốn ăn cơm mà đưa tiền cho bà chủ cả.
Lúc những vị khách khác nhìn thấy bình luận của Trương Khả cảm thấy vô cùng bất ngờ, Nhưng sau khi suy nghĩ kĩ căng, bọn họ cảm thấy vô cùng hợp lý.
Nếu mỗi ngày đều có thể ăn món ngon như vậy thì bọn họ cũng đồng ý cung cấp nguyên liệu!
Vì vậy bọn họ cũng trả lời bình luận của Bạch Nhật Nặc: "Bà chủ, tôi có tiền, cô cứ yên tâm đi chợ nông sản, đó chính là thiên hạ tôi tranh đấu cho cô, tôi thanh toán cho cô."
"Cô gái, đây là thẻ đen, cứ dùng thoải mái."
Bạch Nhất Nặc nhìn thấy bình luận càng lúc càng kỳ lạ của khách hàng: ". . . . . ."
Bạch Nhất Nặc xoa thái dương một cách bất đắc dĩ, sau đó gửi một bình luận: “Mọi người không cần phải mua nguyên liệu cho tôi, tôi không dùng tiền của mọi người đâu. Thực ra, bánh trôi hoa quế rượu ngọt đúng là có thể làm nhiều hơn một ít, nhưng khách hàng đều nói hoa quế của tiệm cơm thơm, tôi không muốn phá hỏng cây hoa quế ở trong vườn, vì vậy không hát nhiều hoa quế cho lắm. Bởi vì người mua rượu ngọt ở tiệm cơm quá nhiều vì vậy tôi sẽ không nặng bên này nhẹ bên kia, ở bên ngoài bán nhiều bánh trôi rượu ngọt rồi, ba mươi phần đã là cực hạn rồi.”
Nhóm khách sau nhìn thấy câu trả lời của Bạch Nhất Nặc liền không ngừng kêu rên ở phần bình luận, hy vọng Bạch Nhất Nặc hồi tâm chuyển ý.
Nhưng mà Bạch Nhất Nặc là một người rất kiên định, một khi đã hạ quyết tâm sẽ không dễ dàng thay đổi, sẽ không nghe lời khuyên của người khác. Đời trước, cô có thể nổi bật giữa rất nhiều đầu bếp và đạt tới đỉnh cao của kỹ năng nấu nướng là bởi vì kiên định. Dù sao thì học nấu ăn là một chuyện rất mệt rất khó.
Trương Khả khuyên Bạch Nhất Nặc rất lâu, nhưng đối phương lòng như sắt đá, hoàn toàn không có ý định hồi tâm chuyển ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận