Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 239 - Thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo 15




Ông ấy tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó ăn một miếng cơm chiên thịt bò, cơm là cơm tẻ để qua đêm, độ ẩm được kiểm soát, hạt cơm cứng, nhai rất thơm, rất hợp để ăn cùng với trứng và thịt bò, vị rất ngon.
Bát cơm chiên trứng không có chút dầu mỡ nào, cũng không hề ngấy chút nào, sau khi ăn xong tạo cảm giác dễ chịu trong miệng cho người ăn. Cơm chiên thịt bò có một mùi hương thoang thoảng, vị ngọt vừa miệng.
Sau khi Lâm Duệ ăn hết một phần cơm chiên thịt bò, ngơ ngẩn mà chưa thể lấy lại tinh thần, cuối cùng quyết định thương lượng một đơn đặt hàng với Bạch Nhất Nặc, đặt hai trăm suất cơm chiên thịt bò làm cơm hộp, và gọi thêm mấy món còn lại.
Số lượng mấy món còn lại không nhiều lắm, chẳng hạn như thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo, mỗi ngày chỉ có mười suất.
Mười phần thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo này đối với một đoàn phim cả trăm người mà nói, không đủ nhét kẽ chân răng.
Vậy phải làm sao bây giờ? Lâm Duệ quyết định vẫn sử dụng cách thức giống như bánh trôi hoa quế rượu ngọt…….bốc thăm, bằng bản lĩnh của mình!
……
Lúc trước phó đạo diễn xin nghỉ, chưa được ăn bánh trôi hoa quế rượu ngọt. Sau khi ông ta quay lại, ngạc nhiên phát hiện đoàn phim đã thay đổi, không phải kỹ năng diễn xuất của nữ phụ Thẩm Nghiên Nghiên trở nên tốt hơn, mà là cơm hộp trong đoàn phim đã thay đổi!
Phó đạo diễn thấy nhân viên công tác của đoàn phim đều đang cầm một suất cơm hộp, ăn đến ngon lành, đầu cũng không ngóc lên nổi.
Ông ta không nhịn được nên ghé qua, tò mò hỏi: “Các cậu đang ăn gì vậy?”
Nhân viên công tác trả lời: “Chúng tôi đang ăn cơm chiên thịt bò.”
Phó đạo diễn tò mò hỏi: “Sao lúc trước các cậu không ăn cơm hộp?”
Nhân viên công tác nói: “Đạo diễn đổi cơm hộp, tôi cảm thấy suất cơm hộp mới này ăn ngon hơn, phó đạo diễn có muốn thử hay không? Nếu như ông muốn ăn, có thể lấy ở chỗ tràng vụ [1].”
[1] Nhóm chuyên phục vụ cho đoàn phim, về ăn uống, quần áo hay chỗ ở.
Phó đạo diễn không hề có ham muốn nếm thử, trong lòng có chút tức giận, trực tiếp đi tìm đạo diễn.
Phó đạo diễn tức giận nói: “Đạo diễn, sao ông lại muốn đổi cơm hộp? Ông làm vậy là không để cho tôi tí thể diện nào.”
Ông ta chuyên phụ trách việc nội bộ của đoàn phim, nhà buôn cơm hộp là họ hàng của ông ta. Không có lý do gì mà ông ta không thể chú ý tới họ hàng nhà mình, vậy nên hay đặt mua cơm hộp ở nhà họ hàng mình.
Phó đạo diễn không nhịn được mà nói: “Cơm hộp nhà họ hàng tôi làm không ngon sao? Sao ông cứ nói đổi là đổi.”
Lâm Duệ không nhịn được ho khan hai tiếng, đưa hộp cơm chưa đụng vào trong tay mình cho phó đạo diễn: “Cái đó…… Không có so sánh thì không có đau thương. Ông nếm thử phần cơm chiên thịt bò này xem.”
“Cơm chiên thịt bò có gì ngon? Ai mà không biết làm cơm chiên. Đạo diễn, tôi không có lừa ông, nguyên liệu họ hàng tôi sử dụng toàn là thứ tốt nhất, tôi cam đoan, trong phạm vị trăm dặm không có nhà nào làm cơm hộp ngon hơn họ hàng của tôi.”
Phó đạo diễn vừa nói chuyện vừa mở hộp cơm trong tay mình ra, giọng nói không khỏi dừng lại, nghi ngờ nói: “Chà… Hương vị này?”
Phó đạo diễn cảm thấy một mùi hương lôi cuốn quanh quẩn nơi đầu mũi, làm cho ông ta không nhịn được mà cúi đầu nhìn cơm chiên thịt bò trong tay mình.
Ông ta chưa từng nhìn thấy món cơm chiên nào đẹp mắt như vậy, hạt cơm tẻ đều, óng ánh trong suốt, trứng có màu vàng rực, lóe lên tia sáng nhỏ, làm cho người ta nhìn mà không nỡ ăn.
Ông ta không nhịn được dùng đôi đũa một lần lùa một miếng cơm, trong nháy mắt mùi vị của chiên trứng bùng nổ trong miệng ông ta, mùi thơm của hành lá xông thẳng vào mũi, mùi tươi ngon của trứng. Cơm chiên thịt bò không dùng dầu trộn, không dùng dầu hạt cải, mà là dùng mỡ heo xào. Cơm chiên từ mỡ heo có mùi hương không loại dầu nào thay thế được.
Phó đạo diễn cảm nhận được mùi thơm của mỡ heo trong miệng, không nhịn được mà suy nghĩ, mỡ heo là CP tuyệt vời nhất của cơm chiên, không ai có thể lay chuyển sự kết hợp giữa chúng! Không một ai!
Sau khi phó đạo diễn ăn xong một suất cơm chiên thịt bò, mới bàng hoàng lấy lại tinh thần. Lúc này ông ta mới nhận ra cơm chiên thịt bò trong tay ông ta đã bị ông ta ăn sạch, đến một hạt cơm cũng không thừa.
Ông ta nhìn hộp cơm rỗng tuếch trong tay, không nhịn được mà rơi vào trầm tư, mặc dù phần cơm chiên thịt bò này đơn giản, nhưng mà hương vị của nó không hề kém hơn cơm hộp nhà họ hàng, trái lại còn tốt hơn gấp trăm lần.
Phó đạo diễn hỏi: “Đạo diễn, cơm hộp của mọi người ngoại trừ phần cơm chiên, không có món ăn cố định khác sao?”
Lâm Duệ lắc đầu: “Không có.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận