Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 241 - Thịt kho tàu và thịt heo hấp thính gạo 17




Ngay lúc này, phó đạo diễn bụng phệ đã tới, ông ta rút một tờ giấy từ trong thùng bốc thăm. sau khi nhìn thấy dòng chữ trên giấy, cả người cũng cứng đờ.
Trương Nhất Tiệp đi đến bên cạnh phó đạo diễn, nghiêng đầu nhìn lướt qua, nhìn thấy dòng chữ giống hệt của mình “ngày mai quay lại”.
Trương Nhất Tiệp không nhịn được phì cười một tiếng, cười xong mới ý thức được mình thất thố, thế là anh ta lập tức lấy lại dáng vẻ mặt không cảm xúc, dùng giọng điệu tràn ngập thương hại nói: “Phó đạo diễn, ông thảm thật, nhưng cũng không sao đâu, ngày mai chúng ta lại đến. Lần sau chúng ta nhất định sẽ bốc trúng, tin tôi đi.”
Đồ ăn tiệm cơm Bạch Ký làm không thể thỏa mãn nhu cầu của tất cả nhân viên trong đoàn làm phim được, nếu như để nhân viên công tác phân chia đồ ăn thì mọi người khó tránh khỏi sẽ cảm thấy mình không được chia tốt như người khác, rồi dễ dàng sinh ra mâu thuẫn. Còn cách bốc thăm này thì đều do vận may quyết định, nó vừa thú vị, vừa xóa sạch đi những mâu thuẫn có thể sinh ra từ việc phân chia đồ ăn.
Đa số người trong đoàn làm phim đều đã bốc trúng một món ăn, họ ăn vô cùng vui vẻ. Người không bốc trúng thì không nhịn được mà thèm nhỏ dãi khi ngửi thấy mùi thơm trong không khí.
Trương Nhất Tiệp thấy có người thảm giống mình thì cảm thấy được an ủi. Ngày hôm sau, anh ta ngủ một giấc ngon lành, tinh thần phấn chấn đi đến đoàn làm phim.
Anh ta nhìn mặt trời trên đỉnh đầu, hôm nay thời tiết tốt như vậy, anh ta nhất định sẽ bốc được thăm tốt nhất.
Ba phút sau, anh ta nhìn thăm “ngày mai lại đến” trong tay mình mà rơi vào trầm tư.
Trải qua nhiều ngày lên men, cứ đến giờ cơm thì chỗ bốc thăm sẽ là chỗ náo nhiệt nhất trong đoàn làm phim. Mọi người đều có tâm lý của dân cờ bạc, người từng bốc được thăm tốt thì muốn tiếp tục duy trì vận may này, người không bốc được thì muốn nghịch thiên cải mệnh. Cũng có mấy người như Trương Nhất Tiệp, thứ gì cũng không bốc được, bọn họ cảm thán “Đen quá, cải mệnh không nổi” rồi muốn từ bỏ, không thèm bốc thăm nữa. Nhưng thứ mà mấy người bốc trúng thăm tốt ăn thật sự quá thơm, mùi thơm tràn ngập trong không khí, làm bọn họ không thể chịu nổi.
Ngày nào đạo diễn Lâm Duệ cũng có thể nhìn thấy muôn vàn vẻ mặt của vô số người, người bốc được thăm tốt thì chạy lại kể cho nhau nghe, người không bốc được thăm tốt thì cứ như cha mẹ chết ấy.
Lâm Duệ thở dài một hơi, quăng một ánh mắt thương hại cho mấy người không bốc được thăm tốt.
Ông ấy cúi đầu, bưng chén thịt kho tàu của mình lên rồi ăn nhanh như gió.
Ông ấy có liên hệ trực tiếp với tiệm cơm Bạch Ký, cũng là người duy nhất có thể ăn tất cả món ăn trong tiệm cơm Bạch Ký mà không cần bốc thăm.
Ông ta nhai miếng thịt kho tàu trong miệng, cảm nhận độ mềm và hương thơm của thịt kho, ông ta thỏa mãn nheo mắt lại, hết sẩy!

Mặc dù đoàn làm phim [Khoảnh khắc của mối tình đầu] chỉ là một đoàn làm phim nhỏ, nhưng không có nghĩa là nó không có độ hot. Nam chính và nữ chính của bộ phim đã từng diễn vai phụ cho một vài bộ phim truyền hình, đạo diễn Lâm Duệ có xuất thân từ mảng quay quảng cáo nên cũng có chút tên tuổi. Thế là có phóng viên tìm đến cửa muốn làm phỏng vấn.
Phóng viên và cameraman đi vào đoàn làm phim, càng đi vào bên trong thì càng cảm thấy kỳ lạ, nhân viên công tác rõ ràng đã thấy bọn họ giơ máy quay phim lên rồi nhưng không thèm quan tâm đến bọn họ.
Phóng viên thấy mình bị lạnh nhạt thì hơi không hiểu nổi. Bọn họ là người bên báo giới giải trí hàng ngày, đi đến chỗ nào cũng được hoan nghênh, cái đoàn làm phim nho nhỏ này đúng là quá mất lễ phép.
Tất cả mọi người đều tràn về một hướng. Nếu không phải phóng viên biết nơi này là đoàn làm phim, thì cậu ta còn ngỡ là mình nhìn thấy đám học sinh nghe chuông reng nên tràn vào nhà ăn.
Phóng viên không nhịn được kéo một nhân viên công tác lại, tò mò hỏi: "Xin hỏi mọi người đang làm gì vậy?”
“Chúng tôi đi bưng cơm.”
Sau khi nhân viên công tác nhìn thấy chữ báo giải trí hàng ngày trên micro của phóng viên mới vỡ lẽ đối phương là phóng viên, thế là cậu ta hỏi: “Các người ăn cơm chưa?”
Đây là muốn mời bọn họ ăn cơm à?
Phóng viên: “Cậu không cần mời bọn tôi ăn cơm đâu, chúng tôi đã ăn rồi.”
Nhân viên công tác à một tiếng: “Tôi cũng đâu có ý mời các người ăn cơm, chỉ hỏi thử chút thôi. Số lượng cơm hộp của chúng tôi có hạn, chỉ để người trong đoàn làm phim ăn, chúng tôi ăn còn không đủ nên không có phần cho mấy người đâu.”
Phóng viên: “???”
Phóng viên ngoài cười nhưng trong không cười: "Cậu nghĩ nhiều quá rồi.”
Phóng viên nhìn chỗ bốc thăm người đến người đi, lời qua tiếng lại ồn ào, tò mò hỏi: “Chỗ kia là chỗ gì vậy? Sao lại ồn ào thế? Thi thoảng còn có tiếng thét lên nữa chứ.”
Nhân viên công tác: “Đó là chỗ bọn tôi bốc thăm.”
“Tôi có thể lại xem được không?”
Nhân viên công tác dẫn phóng viên đến chỗ bốc thăm, phóng viên nhìn đám người trước mặt mà kinh ngạc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận