Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 276 - Rượu hoa cúc và bánh dày đường đỏ 1




Hoa cúc có bốn loại nổi tiếng, cúc Bạch, cúc Trừ, cúc Cống, cúc Hàng. Ngoại trừ loại cúc Hàng cuối cùng đến từ Chiết Giang ra thì ba loại khác đều đến từ An Huy. Bốn loại cúc nổi tiếng đều là cúc trắng, bổ gan sáng mắt, phòng ngừa cao huyết áp và các bệnh đường tim mạch, tính hàn ôn hòa, thích hợp cho người ở mọi độ tuổi.
Sản lượng của ba loại cúc trắng đến từ An Huy ít nên khá quý, mùi vị cơ bản giống với cúc trắng Hàng Châu. Cúc trắng Hàng Châu thì lại khá thường gặp, giá cả vừa phải, Bạch Nhất Nặc bèn dùng cúc trắng Hàng Châu để ngâm rượu hoa cúc.
Lúc Bạch Nhất Nặc đến cửa hàng mua hoa cúc, đối phương còn buồn bực cô mua nhiều hoa cúc như vậy làm cái gì, khi biết được Bạch Nhất Nặc mua hoa cúc để ngâm rượu thì chủ cửa hàng cực kì kinh ngạc.
“Bây giờ có rất ít người dùng hoa cúc ngâm rượu, người dùng hoa cúc pha trà thì lại nhiều hơn.”
Bạch Nhất Nặc trả lời: “Bởi vì sắp đến tết trùng cửu rồi, tập tục của tết trùng cửu chính là uống rượu hoa cúc.”
“Tiệm của cô ở đâu, tôi cũng muốn thử rượu hoa cúc cô làm.”
Sau khi Bạch Nhất Nặc nói địa chỉ của tiệm cơm Bạch Ký cho chủ cửa hàng liền rời khỏi cửa hàng, đến chợ nông sản mua thật nhiều bột gạo nếp.
Tết trùng cửu ngày mùng chín tháng chín, ở địa khu Ba Thục, ngoại trừ uống rượu hoa cúc ra còn có thể làm một món ăn, đó là bánh dày.
Bạch Nhất Nặc chuẩn bị làm bánh dày đường đỏ. Cô đổ nước ấm vào trong bột gạo nếp nhào nặn thành nắm, đập nắm bột cho dẹt ra rồi cắt thành sợi, tiếp đó đun nóng chảo dầu, từ từ rán với ngọn lửa nhỏ, rán cho mặt ngoài bánh dày thật vàng thì gắp ra đĩa.
Buổi trưa lúc ăn cơm, Bạch Nhất Nặc liền bưng bánh dày đường đỏ lên trên bàn.
Mặt ngoài bánh dày đường đỏ xối một lớp nước đường đỏ, bên cạnh có một đĩa nhỏ, bên trong gồm bột đậu nành.
Bạch Nhất Nặc nhã nhặn gắp một miếng bánh dày đường đỏ, chấm một tí bột đậu nành rồi bỏ vào trong miệng. Nước đường đỏ đậm đặc, bánh dày ngoài giòn trong mềm, bột đậu nành vừa thơm vừa nồng khiến người ta ăn mãi không chán.
Tô Mạt Mạt thích ăn đồ ngọt, sau khi nhìn thấy phần bánh dày đường đỏ này thì lập tức ăn một miếng bánh dày đường đỏ, mắt sáng ngời: “Món bánh dày này thật sự rất đàn hồi, bên ngoài xốp giòn, bên trong rất ngon. Em từng làm bánh dày đường đỏ ở nhà, nếu không rán quá mềm không thành hình thì cũng là rán cháy. Bà chủ, chị khống chế độ lửa tốt thật đấy.”
“Thật ra rất đơn giản, quen tay là được, sẽ càng ngày càng ngon.” Bạch Nhất Nặc nói: “Muốn học không? Chị có thể dạy em.”
Lúc rỗi rãi, Bạch Nhất Nặc dẫn Tô Mạt Mạt vào phòng bếp: “Trước tiên làm nóng chảo dầu, khi dầu bắt đầu nổi bọt thì bỏ bánh dày đã làm xong vào. Lúc rán, quan trọng nhất là phải xem mức độ, xem màu sắc bánh dày, hai thứ thiếu một thứ cũng không được...”
Bạch Nhất Nặc thể hiện mỗi bước một cách cẩn thận ở trước mặt Tô Mạt Mạt, còn dạy cho Tô Mạt Mạt rất nhiều kỹ xảo nhỏ, cuối cùng dịu dàng hỏi một câu: “Học được chưa?”
Mắt Tô Mạt Mạt xoay mòng mòng: “Chưa, chưa nhớ ạ.”
“Thôi thôi, đầu óc học được rồi nhưng tay thì chưa học được, em ăn thôi vậy.” Tô Mạt Mạt thở dài, như thể nghĩ đến cái gì, còn nói: “Đúng rồi, món ăn này có bán trong tiệm không ạ?”
Bạch Nhất Nặc suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Có, sắp đến tết trùng cửu rồi, bánh dày đường đỏ rất hợp lúc.”
...
Bên trong đoàn phim “Khoảnh khắc của mối tình đầu”, nam chính Trương Nhất Tiệp lâm vào suy nghĩ về cuộc đời.
Sao tay anh ta lại đen như thế?
Từ sau khi đoàn phim rút thăm chọn đồ ăn, anh chưa từng rút thăm được đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký.
Lâu ngày, việc tay anh đen đủi đã nổi tiếng trong đoàn phim, thậm chí có người bắt đầu cược, cược anh chừng nào mới có thể rút thăm được đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký.
Không rút được là tốt nhất, Trương Nhất Tiệp vốn có năm phần hứng thú đối với đồ ăn tiệm cơm Bạch Ký, vậy mà giờ lại thành mười phần, đã nổ rất mạnh rồi.
Mỗi khi tới giờ cơm, anh ta lại nhìn những người khác bắt thăm được thịt kho tàu bún thịt đủ cả sắc hương vị ăn ngấu nghiến, trong không khí tràn ngập mùi thơm hấp dẫn, còn chỗ anh ta thì chẳng có gì cả.
Trương Nhất Tiệp có chút tức giận, nghĩ lại thì bỗng nảy ra ý tưởng, anh không rút được nhưng có thể mua mà!
Thế là anh ta lặng lẽ tìm người đại diện của Thẩm Nghiên Nghiên, hỏi địa chỉ và chương trình nhỏ của tiệm cơm Bạch Ký.
Lúc nghỉ ngơi giữa cảnh, Trương Nhất Tiệp lặng lẽ mở điện thoại di động của mình ra, sau đó ấn vào chương trình nhỏ của tiệm cơm Bạch Ký.
Anh nghe người đại diện của Thẩm Nghiên Nghiên nói đồ ăn tiệm cơm Bạch Ký rất khó đoạt, cho nên đã chuẩn bị kỹ càng. Lúc màn hình bắt đầu xuất hiện đồ ăn, anh ta còn không thèm nhìn, trực tiếp thêm mấy thứ vào giỏ hàng sau đó ấn trả tiền, một loạt thao tác lưu loát như mây bay nước chảy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận