Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 283 - Rượu hoa cúc và bánh dày đường đỏ 8




Đúng lúc này, đồng đội xa lạ mà anh ta ghép được nhận ra anh ta, sau đó gửi một tin nhắn.
Đồng đội A: [Trời ơi, không ngờ tôi lại được ghép với Tự Bạch, có phải lần này tôi nằm cũng thắng không?]
Đồng đội B: [Cậu nghĩ nhiều rồi, nói không chừng Tự Bạch sẽ giống như lần livestream trước, ăn cơm đến mức quên ván game này đấy.]
Sau khi cư dân mạng trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy bình luận của người đồng đội đó thì bắt đầu nhao nhao thảo luận.
[Lúc các người móc mỉa có phải đã quên, lần trước cuối cùng streamer thắng đấy.]
[Cười chết tôi rồi, tôi đi xem bài viết hắc đó, rõ ràng tôi là fan chân ái của Tự Bạch mà cũng tức giận.]
[Không đến nỗi không đến nỗi, streamer sẽ không làm chuyện như vậy nữa đâu.]
Lúc này Tiêu Nam Ninh mới biết sức ảnh hưởng do sự việc của mình lớn đến đâu, ngay cả đồng đội xa lạ mình ghép được đều biết chuyện này.
Anh ta lau mặt, có phần cạn lời, sau đó ấn nút xác định, tiến vào trò chơi. Anh ta vẫn chọn vị trí xạ thủ mà mình quen dùng, có ưu thế rất lớn ở đầu trận, giết xạ thủ đối phương hai lần, làm cho xạ thủ đối phương trốn bên trong tháp hoàn toàn không dám ra.
[Tự Bạch ngầu chết mị rồi.]
[Liên chiêu đó của Tự Bạch quá xuất sắc, tôi hoài nghi tôi và Tự Bạch không cùng một loài, nếu không tại sao tôi không có tốc độ tay lợi hại như vậy chứ?]
Đồng đội khác nhìn thấy Tiêu Nam Ninh đánh xuất sắc như thế thì cũng nhao nhao đổi giọng, khen Tiêu Nam Ninh.
[Tự Bạch, mong nằm cũng thắng.]
[A sướng quá, xem ra hôm nay nằm thôi cũng có điểm.]
Đúng lúc này, khán giả của phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên nghe thấy chuông cửa vang lên, bình luận náo nhiệt nhất thời ngừng mất ba giây đồng hồ, không ai gửi bình luận. Sau ba giây đồng hồ mới bắt đầu có người thảo luận.
[Không, không phải chứ? Tại sao tôi cảm thấy cảnh tượng này hình như đã từng thấy, chẳng lẽ là thức ăn bên ngoài đến rồi?]
Sự thực chứng minh phỏng đoán của đám fan hâm mộ này, Tiêu Nam Ninh lập tức bỏ con chuột xuống, tiếp điện thoại rồi nói: “Không sai, địa chỉ chính là chỗ này, tôi ra ngay đấy.”
Sau khi Tiêu Nam Ninh cúp điện thoại bèn nói một câu vào mic: “Tôi lập tức quay lại.”
[Tôi thực sự quá ngây thơ rồi, đồng đội vừa nãy nói streamer sẽ lật xe đúng là nhà tiên tri, mau chém anh ta.]
[Đừng mà Tự Bạch, phía trước là địa ngục đấy! Anh ăn đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký rồi sẽ không trở lại nữa!]
Lúc này, đồng đội của Tự Bạch còn chưa biết họ sắp phải đối mặt với điều gì, bắp đùi vàng sắp AFK rồi!
Tiêu Nam Ninh lấy đồ ăn của tiệm cơm Bạch Ký vào phòng, bày ở phía trước bàn, sau đó lấy hết bánh dày đường đỏ và rượu hoa cúc từ trong túi đồ ăn ra.
Anh vừa lấy đồ từ trong túi vừa nhỏ giọng nói: “Nếu không phải ngày hôm nay gọi thức ăn từ tiệm cơm Bạch Ký, tôi còn không biết sắp đến tết trùng cửu đấy.”
Fan hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp: “???”
[Tự Bạch, trò chơi vẫn còn tiếp tục, anh không cho là đã thắng rồi đấy chứ?]
Tiêu Nam Ninh nói về phía microphone: “Không.” Sau đó mở khung chat của mình ra, gửi một tin nhắn: “Tôi ăn một bữa cơm trước, mười phút nữa trở lại.”
Các đồng đội xa lạ: “???”
[Con bà nó, thì ra bài viết không lừa tôi, Tự Bạch quả thật là một cái hố.]
[Anh đừng đi, đánh trận leo rank này trước đã.]
Tiêu Nam Ninh vừa mở gói bánh dày đường đỏ, vừa nói về hướng microphone, giải thích với fan hâm mộ: “Hết cách rồi, bây giờ vừa lúc là thời gian tiệm cơm Bạch Ký bày bán đồ ăn, đồ ăn như bánh dày nếu như không ăn lúc nóng thì sẽ cứng mất.”
Anh ta thấy đồng đội vô cùng sốt ruột, thế là lại gửi một tin: [Tin tôi đi, sau mười phút nữa chúng ta vẫn có thể thắng.]
Các đồng đội: “...” Có quỷ mới tin!
Fan hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp vốn định khuyên Tiêu Nam Ninh tiếp tục chơi game, nhưng sau khi thấy bánh dày đường đỏ trong tay Tiêu Nam Ninh thì không nói nổi lời ngăn cản.
[Món bánh dày đường đỏ này bốc hơi nghi ngút, hương vị như muốn xuyên qua màn hình ấy.]
[Nhìn phần bánh dày đường đỏ này, tôi cảm giác mì ăn liền trong tay đột nhiên không ngon nữa. Nếu như là món bánh dày đường đỏ này thì... tôi cho phép chủ streamer nghỉ ngơi một hồi.]
Tiêu Nam Ninh cầm lấy chiếc đũa dùng một lần gắp một miếng bánh dày đường đỏ này lên bỏ vào trong miệng, mắt thỏa mãn híp lại: “Món bánh dày đường đỏ này vừa ra lò, bề ngoài xốp giòn, bên trong mềm mại, cắn một cái mùi hương đã xông vào mũi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận