Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 293 - Rượu hoa cúc và bánh dày đường đỏ 18




“Em muốn đi hỏi họ một chút.”
Tô Mạt Mạt lập tức chạy đến trước mặt cô nữ sinh kia, hỏi: “Cô thật sự nhìn thấy Thịnh Tinh sao?”
Nữ sinh kia liên tục gật đầu, nói: “Anh ấy chính là sinh mạng của tôi, cho dù anh ấy có hóa thành tro thì tôi vẫn nhận ra.”
“Tôi vừa mới đến cửa hàng ở giữa lưng núi mua nước, ở đó tôi thấy anh ấy, anh ấy đang nói chuyện với những người xung quanh, sau khi nhìn thấy tôi thì nhanh chân bỏ chạy. Chân của anh ấy dài như vậy làm tôi cũng không đuổi kịp.”
Tô Mạt Mạt càng nghe thì càng kích động, khi quay lại thì suýt chút nữa đã nhảy lên, liên tục xua tay: “Người này nói đã thật sự gặp Thịnh Tinh. Có lẽ một lát nữa khi chúng ta leo núi sẽ gặp được cậu ấy.”
“Không phải tôi có một người bạn vô cùng thích cậu ấy, rất muốn được xin chữ kí của cậu ấy sao? Nhầm rồi, người bạn đó chính là tôi.”
Bạch Nhất Nặc nghe thấy vậy thì không nhịn được cười.
Tên của Thịnh Tinh giống như có chất phóng xạ vậy, trung tâm là mấy cô nữ sinh kia, rồi dần dần là những du khách ở núi Linh Sơn cũng bị thu hút theo.
“A, tôi vừa nhìn thấy một người rất giống Thịnh Tinh ở giữa sườn núi, tôi còn tưởng đó chỉ là người giống cậu ấy, hóa ra lại chính là cậu ấy sao?”
“Chị gái à, chị quá thê thảm rồi, mau đuổi theo kẻo không kịp nữa.”
Có rất ít người không muốn đi tìm ngôi sao, nhưng mà bởi vì người nhà họ muốn đi tìm nên họ cũng bị kéo tay chạy theo xuống phía sườn núi.
Bạch Nhất Nặc nghe thấy mấy người bên cạnh cũng đang nói chuyện về Thịnh Tinh.
Một cô gái vui sướng nói: “Con vốn dĩ không muốn đi leo núi, nhưng mà vì bà nên con mới đến đây, vậy mà không ngờ ở đây lại có thể gặp được Thịnh Tinh, bà à I love you! Con muốn xin chữ kí và một tấm ảnh để đăng lên vòng bạn bè.
Người bố nhìn thấy con gái mình vội vàng như vậy thì không hài lòng, nói: “Con chạy đi đâu? Người tên Thịnh Tinh kia là ai?”
“Bố à, người đó chính là sinh mệnh của con gái bố.”
Người bố có chút khinh thường, lập tức chỉ vào ngọn núi: “Bây giờ mấy đứa nhóc đi tìm ngôi sao đến phát điên rồi, không giống như thế hệ của bố rất bình tĩnh.”
Người bà nghe được lời của ông ấy thì đột nhiên nói: “Lúc trẻ con cũng có bộ dáng như thế. Lúc trước khi con còn thích đội Tiểu Hổ, con còn lên máy bay đi đến Hồng Kông, mẹ muốn ngăn cản cũng không được.”
Người bố: “...”
Người bà yêu cháu gái, nhanh chóng nói: “Vậy bây giờ chúng ta liền đi lên núi thôi, cứ thử vận may xem có gặp được không.”
“Được ạ.” Cô gái vô cùng vui sướng.
Vậy là cả một nhà lại nhanh chóng đi vội vàng về phía trên núi.
Bạch Nhất Nặc nhìn gương mặt đầy vui vẻ chờ mong của Tô Mạt Mạt, nói: “Vậy chúng ta cũng đi thôi.”
Tô Mạt Mạt nghe thấy Bạch Nhất Nặc nói vậy thì cũng vội vàng gật đầu: “Được.”
Khi một đoàn người bọn họ đi đến giữa sườn núi thì phát hiện sự thu hút của Thịnh Tinh là quá lớn, ban đầu cũng không có quá nhiều du khách mà bây giờ lại có rất nhiều, tăng theo cấp số nhân, thậm chí có nhiều người biết tin ở núi Linh Sơn thì cũng nhanh chân đến đây.
“Bạn của tôi nói là đến đây thì có thể gặp được Thịnh Tinh. Kể từ khi ra mắt, anh ấy chưa có một thông báo nào, nghe nói là anh ấy muốn nghỉ ngơi một thời gian. Tôi không hiểu tại sao anh ấy lại muốn ở nhà, nếu gặp được anh ấy thì tôi sẽ hét thật lớn bảo anh ấy đi làm lại.”
“Mấy ngày hôm nay ở nhà tôi đều ngủ đến trưa mới dậy, hôm nay vừa nghe thấy tên của Thịnh Tinh thì tôi lập tức nhảy từ trên giường xuống. Nếu như hôm nay tôi không gặp được Thịnh Tinh thì tôi sẽ không về nhà.”
Khi đoàn người của Bạch Nhất Nặc đi đến giữa sườn núi thì bỗng nhiên thấy một nhóm rất nhiều du khách từ trên núi chạy ra, số lượng người rất đông lại cuồng nhiệt khiến cho ba người bị tách khỏi nhau.
Đến khi mọi người đi hết thì Kỷ Tử Hoài và Tô Mạt Mạt nhìn hết xung quanh nhưng mà vẫn không thể tìm thấy Bạch Nhất Nặc.
Tô Mạt Mạt lo lắng đến mức không nhịn được: “Một người lớn như vậy mà sao bây giờ lại không thấy đâu?”

Bạch Nhất Nặc cảm thấy mình như bị một trận cuồng phong cuốn đi. Chen mãi về phía trước thì cô mới tìm thấy được một khe hở, cô liền nhanh chóng tách ra khỏi nhóm du khách này.
Cô tìm kiếm ở xung quanh nhưng mà không thấy hai người kia đâu.
Trong lòng cô lo lắng nhìn xung quanh, cô nhìn thấy ở bên cạnh có một cái đình nghỉ mát, nó là một cái đình hình bát giác, là một cái đình nghỉ mát cổ kính dùng để cho du khách nghỉ chân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận