Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 328 - Lê hấp đường phèn 20




Trương Mộng Mộng là học sinh của trường đại học nông nghiệp, cách tiệm cơm Bạch Ký rất gần, thế là sau khi tan học cô ấy đem theo dụng cụ livestream của mình đi tới tiệm cơm Bạch Ký.
Sau khi Trương Mộng Mộng nhan khống nhìn thấy Bạch Nhất Nặc, không khỏi nói bằng giọng nhỏ nhẹ: "Bà chủ, vẻ ngoài của cô trông xinh đẹp như vậy, nấu đồ ăn còn ngon như thế. Liên quan tới cuộc bình chọn món ăn ngon của tạp chí《 Thực Thiên Hạ 》lần này , tôi nhất định tặng cho cô một phiếu."
"Bình chọn món ăn ngon?" Sau khi Bạch Nhất Nặc nghe thấy cái tên, nghi hoặc hỏi: "Đây là cái gì?"
"Cô không biết à, cũng đúng, tôi thấy tư liệu trên mạng nói, thời gian tiệm cơm Bạch Ký mở tiệm không dài, không biết chuyện này rất bình thường." Trương Mộng Mộng giải thích: "《 Thực Thiên Hạ 》 là một tạp chí những món ăn ngon rất nổi danh cũng rất truyền thống ở Hải Thị, chịu sự quản lý của xã nhật báo Hải Thị. Mùa thu hàng năm nó đều sẽ bình chọn những món ăn ngon đặc sắc của mỗi một khu vực."
"Tôi follow tài khoản công khai của nhật báo Hải Thị, trên đó biểu hiện cuộc bình chọn của《 Thực Thiên Hạ 》năm nay đã bắt đầu. Phiếu của nó là phiếu mạng, sẽ bình chọn ra món ăn ngon nổi tiếng nhất và ấn tượng nhất, sau đó xuất bản."
Sau khi Trương Mộng Mộng nói xong, mặt hơi lộ vẻ thẹn đỏ: "Lúc tôi còn nhỏ, mỗi ngày xem tạp chí món ăn ngon này mà chảy nước miếng. Tóm lại, tôi sẽ tặng một phiếu cho cô."
Bạch Nhất Nặc cười cười, đôi mắt cong cong, trả lời: "Được, cảm ơn cô."
Trương Mộng Mộng hỏi thăm một phen có thể livestream hay không, có được câu trả lời chắc chắn.
"Nhưng mà không được quay mặt của những người khác, cảm ơn."
"Được, đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ!"
Trương Mộng Mộng lắp dụng cụ livestream của mình xong, nhắm ngay đồ ăn mình đã gọi, sau đó mở livestream lên: "Chào tất cả các bạn, các bạn đoán tôi đang ở đâu?"
Người xem nhìn cách trang trí của tiệm cơm Bạch Ký, phát hiện trang trí không tệ, trông sạch sẽ gọn gàng, cái bàn chất gỗ thậm chí còn có mấy phần ý vị cổ kính.
[Tôi đoán ra rồi, tôi ở tiệm cơm Bạch Ký!]
Trương Mộng Mộng Đại kinh ngạc: "Tại sao các bạn biết?"
[Chủ streamer ngốc nghếch, memu trên tường có viết kìa.]
Trương Mộng Mộng sờ lên mũi, đổi chủ đề: "Bởi vì con người tôi không thích ăn thức ăn ngoài cho lắm, mà thích ngồi trong quán ăn hơn. Cho nên mặc dù có thể gọi thức ăn ngoài, nhưng tôi vẫn lựa chọn đi thẳng đến tiệm cơm Bạch Ký."
[Là một người từ trước tới nay chưa từng giành được đồ ăn ngoài, tôi cảm giác mùi vị khoe khoang khiêm tốn trong lời nói của chủ streamer đã sắp tràn ra màn hình rồi.]
[Tôi là sinh viên của đại học Kinh Thành, chú ý đến tiệm cơm Bạch Ký từ video của Tửu Tửu Trà, nhưng khoảng cách giữa tôi và tiệm cơm Bạch Ký giống như rãnh trời. Thế nhưng chủ streamer không chỉ có thể ăn thức ăn ngoài, còn có thể ăn ở quán ăn, có lẽ đây chính là sự chênh lệch của thế giới.]
"Không phải đâu, tôi không có, tôi không có khoe khoang khiêm tốn gì cả." Trương Mộng Mộng vội vàng phủ nhận liên tục, mặt lộ vẻ bi thương đưa đồ ăn mình gọi vào camera:
"Các bạn mau xem món lê hấp đường phèn cách thuỷ này. Đây là một phần đồ ngọt, tôi ăn hết nhất định sẽ mập lên, nhưng mà các bạn ăn cơm sẽ không mập, tôi thay các bạn gánh chịu tất cả đau khổ. Các bạn còn muốn mắng tôi khoe khoang khiêm tốn nữa không?"
[ Lúc trước tại sao không phát hiện cô ác như thế?]
[Lần này món cô gọi là lê hấp đường phèn cách thuỷ? Nhìn qua hình như rất ngon.]
[ Là một người từng làm lê hấp đường phèn cách thuỷ ở nhà, tôi nói mọi người biết hương vị rất bình thường, sau khi lê được nấu chín sẽ có một mùi lạ, còn không bằng ăn sống đâu.]
Sau khi Trương Mộng Mộng nhìn thấy dòng bình luận này, khẽ gật đầu: "Thật ra tôi cũng thích ăn lê sống, không thích ăn trái cây đã nấu chín, dù sao trái cây nấu chín quá kỳ quái! Nhưng mà phần lê hấp đường phèn cách thủy này rất ngon, tôi thật sự nhịn không được, cho nên chặt tay rồi."
Khán giả nhìn phần lê hấp đường phèn cách thuỷ này, càng nhìn kỹ càng sợ hãi thán phục.
[Các bạn nhìn kỹ tuyết lê này đi, tuyết lê đã bị gọt vỏ, nhưng mà mặt ngoài của nó nhìn qua vô cùng bóng loáng, giống như một quả bóng hoàn chỉnh, kỹ năng dùng dao của đầu bếp quả thật tuyệt vời.]
[ Tôi đã từng gọt lê, gọt đến nỗi mấp mô mấp mô, cuối cùng chỉ còn lại nửa trái, tôi nghi ngờ đầu bếp và tôi không phải cùng một giống loài.]

Bạn cần đăng nhập để bình luận