Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 336 - Sủi cảo chiên 6




Phương Tranh ăn xong sủi cảo tố tam tiên chiên của mình thì định ăn một phần khẩu vị khác. Cô bé đang chuẩn bị cầm lấy thứ bên cạnh thì liếc thấy ông nội mình cứ nhìn chằm chằm vào sủi cảo chiên trên bàn.
Phương Tranh không nhịn được cười một tiếng, rèn sắt khi còn nóng: “Ông nội thật sự không ăn sủi cảo chiên này ư? Nó mới ra lò, là lúc ngon nhất đấy ạ. Nếu như bỏ qua lúc này thì cho dù có dùng lò vi sóng hâm nóng cũng không còn loại khẩu vị này nữa đâu.”
Ông Phương làm ra vẻ tức giận: “Cháu lại dám uy hiếp ông nội mình? Ông tức giận rồi.”
Phương Tranh là do ông Phương một tay nuôi nấng, hai người đối xử với nhau rất tùy ý. Phương Tranh hoàn toàn không sợ gì, lập tức nói: “Ông nội, ông bỏ một phiếu cho tiệm cơm Bạch Ký đi, không phải chỉ là một phiếu thôi sao, Đỉnh Lâu là quán rượu lớn, lẽ nào nó lại thiếu một phiếu đó của ông? Nhưng tiệm cơm Bạch Ký thì thật sự thiếu một phiếu này.”
Trong lòng ông Phương xoắn xuýt, sau khi suy nghĩ một phen, cuối cùng hạ quyết tâm: “Ông phải xem xem rốt cuộc món sủi cảo chiên này ngon hay không ngon, nếu ngon thì ông mới có thể bỏ phiếu cho nó. Nếu không thì thôi nhé.” Đứa cháu gái ngốc nghếch, ông cứ ăn sủi cảo chiên vào miệng trước, nếu như không ngon thì thôi, nếu ngon thì ông cũng có thể nói không ngon mà.
Phương Tranh nghe thấy Ông Phương thở dài thì vui vẻ đưa sủi cảo chiên tới.
Ông Phương nhìn sủi cảo thịt tươi chiên màu vàng óng trong tay, ngửi mùi thịt hấp dẫn, từ từ đưa sủi cảo chiên tiến đến mép, sau đó cắn một miếng to.
Theo động tác cắn của ông, nước thịt thơm ngon bắn ra trong miệng ông. Sủi cảo thịt tươi chiên dùng bột mì thượng hạng chế thành vỏ sủi cảo, thịt lợn ba chỉ chế thành nhân sủi cảo, trong bột mì bỏ thêm một chút mỡ trâu nên vỏ sủi cảo chiên cực kì xốp giòn.
Họ không dùng dầu salad để chiên sủi cảo, cũng không dùng dầu ô liu mà dùng dầu hạt cải chính gốc tươi sốt. Sủi cảo chiên trong dầu hạt cải hơn ba trăm độ chín dần, hấp thu hương vị đặc biệt của dầu hạt cải.
Vừa ăn một miếng đã thấy vô cùng ngon.
Ông Phương ăn hết một cái sủi cảo thịt tươi chỉ trong hai ba miếng, trong lòng không nhịn được nghĩ, thảo nào cả công viên toàn là người cầm túi giấy nhỏ, thì ra món sủi cảo chiên này ngon như vậy!
Từ trước đến giờ ông chưa từng ăn sủi cảo chiên ngon đến thế, hoàn mỹ cứu vãn ấn tượng không tốt của ông về sủi cảo chiên.
Ông Phương đã từng là một giáo viên dạy văn, bởi vì sinh lòng khen ngợi, không nhịn được nghĩ thầm: “Sủi cảo chiên Bạch Ký, ăn rồi chẳng biết no.”
Ông Phương nghe thấy tiếng mình, bất giác nói ra thứ mình suy nghĩ trong lòng thì nói thầm một tiếng, nguy rồi!
Ông liền vội vàng cầu xin Phương Tranh không nghe được lời của ông, nhưng mà chuyện xấu luôn theo nhau mà tới.
Phương Tranh nghe thấy lời nói của ông Phương thì cười hì hì, biết ông Phương khen ngợi sủi cảo chiên của tiệm cơm Bạch Ký, cô bé lập tức đi tới trước mặt ông: “Ông nội, giữ lời hứa, nên bỏ phiếu rồi!”
Ông Phương: “...”
...
Trong số khách hàng của tiệm cơm Bạch Ký có rất nhiều thanh niên. Không ít thanh niên sau khi biết được tạp chí Ăn cả thế giới bắt đầu bỏ phiếu qua các phương thức khác nhau thì tò mò ấn vào xem thử, không ngờ lại nhìn thấy tên tiệm cơm Bạch Ký.
“Nếu như tôi bỏ phiếu cho tiệm cơm Bạch Ký thì liệu bà chủ có lấy được huy chương, vui vẻ rồi sẽ có càng nhiều món ăn mới không nhỉ?”
“Không thể nào, tuy là tôi cảm thấy tiệm cơm Bạch Ký rất quý giá nhưng trong lòng tôi hiểu rõ, tiệm cơm Bạch Ký mới mở cửa được một thời gian, khẳng định không đánh lại các quán rượu khác.”
“Thử xem cũng có lỗ gì đâu, ngộ nhỡ thành công thì sao. Tôi đã liên tiếp gửi link bỏ phiếu cho cô và dì của tôi rồi.”
Tuy tiệm cơm Bạch Ký mới chỉ mở được mấy tháng, thế nhưng đã coi là có chút danh tiếng ở khu vực này. Rất nhiều vị khách kéo bạn bè họ hàng của mình bỏ phiếu cho tiệm cơm Bạch Ký, số phiếu của tiệm cơm Bạch Ký tăng cao liên tiếp, rất nhanh đã đạt tới mức hơn ba nghìn phiếu.
Sau khi đạt được hơn ba nghìn phiếu, tốc độ tăng bắt đầu chậm lại, rõ ràng đã đến đỉnh điểm.
Ngoài miệng nói không chú ý nhưng động tác trên tay rất thành thực. Nhân viên công tác của nhà hàng Cua luôn lặng lẽ quan tâm số phiếu của tiệm cơm Bạch Ký. Anh ta thấp tha thấp thỏm nhìn số phiếu của tiệm cơm Bạch Ký trên trang bìa liên tục tăng cao, sau khi phát hiện tốc độ tăng trở nên chậm lại, mới thở một hơi dài nhẹ nhõm: “Bây giờ tiệm cơm Bạch Ký chỉ có hơn ba nghìn phiếu mà nhà hàng Cua đã có hơn năm mười nghìn phiếu, đã phân rõ cao thấp rồi.”
Đồng nghiệp nói: “Chúng ta đừng trông gà hoá cuốc, chỉ là một quán cơm nhỏ mà thôi. Mặc dù không biết vì sao địa vị của nó lớn như vậy, bối cảnh rất thâm, nhưng bảng độ hot là phải xem độ hot. Nó không có độ hot và tiếng tăm, đương nhiên sẽ không vượt lên trước chúng ta.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận