Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 358 - Canh cá chua và cơm niêu đất 4




Những biên tập khác thấy hết canh cá chua thì cảm thấy cực kỳ tiếc nuối.
"Hết rồi sao? Tôi còn chưa ăn đủ nữa, mọi người ăn nhanh quá, giống như gió cuốn mây tan vậy."
"Gần đây tôi không muốn ăn, cơ thể khó chịu, nhưng vừa ăn một miếng canh cá chua, tôi cảm giác tôi thèm ăn. Chua canh tươi hương, thịt cá trơn mềm. Vị chua rất hợp khẩu vị, thật sự không lừa tôi."
"Mặc dù không còn thịt cá nhưng tôi muốn lấy nước chua này chan canh, chua chua, vô cùng tươi ngon, chan canh ăn nhất định sẽ rất ngon."
"Muôi ở trên tay tôi, anh để tôi múc một muôi trước, đừng có giành với tôi!"
Chủ biên nhìn cảnh này không khỏi ngẩn người, nếu là những lần tụ họp trong quá khứ, ăn được nửa món có thể thấy ban biên tập bọn họ cực kỳ thích đồ ăn này.
Mà bát canh cá chua này không còn chút thịt nào, những người còn lại vẫn đang bỏ gánh nặng, giành nhau canh chua, thật sự khó có thể tưởng tượng.
Chủ biên nghĩ một lát, không tranh giành cùng các biên tập, trực tiếp đứng lên đi đến trước mặt Bạch Nhất Nặc tò mò nói: "Canh chua này là do cô tự làm à?"
Bạch Nhất Nặc gật đầu, nghi hoặc hỏi: "Đúng vậy, có vấn đề gì không?"
Làm canh cá chua tại nhà thường không dùng nước canh đặc biệt mà chỉ thái thịt cá tốt, cho thêm dưa rồi hầm với những nguyên liệu khác. Kiểu chua này vẫn chua thật nhưng không có hồn.
Một món canh chua ngon không phải chỉ một nắm dưa muối đun nhừ mà có thể làm ra được. Có rất nhiều loại canh chua như canh cao, canh chua trên, canh chua hai, canh chua thanh, canh chua nồng, có thể thấy được chút nội hàm thôi.
Bạch Nhất Nặc không dùng cách làm đơn giản để làm canh cá chua, bởi vì làm canh cá chua như vậy quá là qua loa với khách hàng. Nếu như khách hàng có thể chấp nhận món canh cá chua đơn giản như vậy thì sao không trực tiếp ăn giấm luôn đi!
Bạch Nhất Nặc không dùng túi nấu ăn, mỗi một bước làm canh chua đều do cô tự tay hoàn thành. Bạch Nhất Nặc dùng nước gạo lên men nguyên thủy nhất, để nước gạo trong một cái hũ, sau năm ngày lên men có thể dùng để nấu thịt, nấu đồ ăn, nấu cá. Canh chua làm xong có vị chua vừa phải, thanh dịu tươi ngon.
Chủ biên nhớ lại hương vị của món canh chua vừa rồi, không nhịn được mà tán thưởng: "Canh chua này cô làm ngon hơn canh chua trước đó tôi ăn nhiều, bảo sao ông Trịnh cứ muốn giới thiệu tiệm cơm của cô, cô làm đồ ăn rất tinh tế."
"Cảm ơn."
Sau khi chủ biên tán thưởng xong lại tạm biệt rồi quay lại chỗ ngồi, không tiếp tục nói gì nữa, dường như đi một chuyến chỉ để đặc biệt khen ngợi Bạch Nhất Nặc.
Đây là một nghi thức truyền thống của những người trong ngành, khi ăn một món ăn ưng ý nhất định phải gặp đầu bếp, giơ ngón cái cho người ta để bày tỏ sự cảm thán của mình.
Chủ biên trở lại chỗ ngồi, chuẩn bị ăn tiếp đồ ăn vừa nãy chưa ăn xong. Đám người biên tập đến rất nhiều, gọi rất nhiều món, chủ biên rất muốn thử món ăn khác xem nó có ngon như món canh cá chua này không.
Đặc biệt là muốn thử món ngài Trịnh Vân Phi giới thiệu, trong đó có món thịt kho tàu.
Nhưng kế hoạch không theo kịp sự thay đổi, trong lòng ông muốn ăn thì những biên tập khác cũng muốn ăn.
Chủ biên vừa ngồi xuống, tập trung nhìn vào, con mắt lập tức trợn to, sao ông vừa rời đi vài phút mà thức ăn trên bàn đã hết nhiều thế này!
Canh cá chua không còn gì cả, nước canh đều bị ăn sạch sẽ. Thịt kho tàu chỉ còn lại gần một nửa, vịt quay quả mộc cũng không còn. Đồ ăn trên mặt bàn giống như bị cướp cướp mất vậy, không còn thừa lại bao nhiêu.
Chủ biên nhìn những biên tập khác đang ăn không ngẩng đầu, không khỏi rơi vào trầm tư hồi lâu.
Ông không nên rời đi mà!
Ài, ông bất cẩn quá.
...
Ăn cả thế giới là tạp chí ẩm thực cực kỳ nổi tiếng của Hải Thị, có sức ảnh hưởng rất lớn, có địa vị uy quyền. Sau khi tạp chí ăn cả thế giới đăng lên, không ít độc giả nhìn thấy tên của tiệm cơm Bạch Ký, không khỏi hơi nghi hoặc, tại sao một quán ăn nhỏ có thể xếp hạng thứ hai bảng độ nổi tiếng?
Sau một khoảng thời gian tạp chí mới phát hành, ban biên tập nhận không biết bao nhiêu cuộc điện thoại.
Người nghe điện thoại tò mò hỏi: "Không phải cái bỏ phiếu này của các người có bug đấy chứ? Sao tôi nghe thấy một tiệm cơm chưa từng nghe vậy."
Trước khi ăn cơm ở tiệm cơm Bạch Ký, suy nghĩ của ban biên tập cũng như vậy. Nhưng sau khi ăn ở tiệm cơm Bạch Ký xong, cảm nhận của bọn họ về nó đã xoay chuyển 180 độ.
"Không có bug, tiệm này đúng thật đứng thứ hai bảng độ nổi tiếng, nhận được giải bạc, cô không nhìn lầm."
"Có phải quán ăn nhỏ kia mua phiếu rồi? Nếu không thì sao có thể đánh bại nhiều nhà hàng có tên tuổi như vậy?" Độc giả nghi hoặc hỏi.
Biên tập chém đinh chặt sắt nói: "Sau nhiều lần loại bỏ của nhân viên kỹ thuật bên chúng tôi, tôi có thể rất rõ ràng nói cho cô biết là không có."
Chuyện này khiến cho mọi người hết sức tò mò: "Sao cô lại khẳng định như vậy? Cứ như cô từng ăn vậy."
Biên tập: "..." Bị đoán trúng rồi.
"Đây là kết quả do tạp chí ăn cả thế giới của chúng tôi bình chọn ra, nếu như cô không tin thì cô có thể đến trải nghiệm, tôi tin cô sẽ có được đáp án."
"Tôi sẽ bớt thời gian đi xem một chút, nếu như ăn không ngon tôi sẽ không bao giờ đặt mua các tạp chí của ăn cả thế giới nữa."
Biên tập: "..." Không đến mức đó chứ.
Kiểu điện thoại lục tục ngo ngoe gọi đến như này có rất nhiều, các biên tập lựa chọn đánh thái cực, để độc giả đến tiệm cơm Bạch Ký ăn cơm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận