Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 371 - Canh cá chua và cơm niêu đất 17




Chàng trai nghe thấy lời nói này, vẻ mặt kích động: “Em dù sao cũng đừng nghĩ như vậy, chắc chắn sẽ có người thích em. Ví dụ như anh, không ghét em. Ngược lại anh không thích bạn gái anh, cô ấy thật ra quá dính lấy anh rồi, giống như một người mẹ, cả ngày lảm nhảm không ngừng. Có lúc anh không biết anh qua lại với bạn gái, hay là tìm được một người mẹ.”
Giang Thục Mẫn nghe thấy những lời này: “???”
Bạn nữ hỏi: “Thật không?”
Chàng trai gật đầu mạnh mẽ: “Thật đấy, anh rất muốn bảo vệ người lanh lợi hiểu chuyện giống như em, bởi vì anh thật sự không chịu nổi bạn gái anh nữa rồi.”
Giang Thục Mẫn nghe thấy câu này, cuối cùng nhịn không được, lập tức lớn tiếng nói: “Nếu như anh không chịu nổi em, vậy thì nôn cơm đã ăn của em ra đi.”
Hai người nghe thấy âm thanh của Giang Thục Mẫn, bị dọa đến nỗi suýt nữa thì nhảy từ trên ghế xuống, chàng trai vội vàng quay đầu, kinh ngạc hỏi: “Giang Thục Mẫn, sao em lại ở đây!”
“Em còn muốn hỏi anh đấy, không phải anh nói hôm nay cả ngày anh đều ở phòng thí nghiệm làm thí nghiệm, không có thời gian ở cùng em sao? Anh sẽ không lừa em đây là em trai sinh đôi của anh chứ nhỉ, em thấy anh chính là làm mất não trong lò luyện ở phòng thí nghiệm rồi.”
Cô nhìn về phía bạn nữ bên cạnh, tức giận đến mức bật cười: “Đàn ông tệ bạc xứng với trà xanh, chúc hai người bị ràng buộc đến chết.”
Chàng trai vốn dĩ có hơi xấu hổ khi bị vạch trần, nhưng bị ngữ khí của Giang Thục Mẫn nói có chút tức giận: “Giang Thục Mẫn sao em nói chuyện khó nghe thế hả? Quan hệ của bọn anh không giống như em nghĩ.”
“Anh vừa nghèo vừa keo kiệt vừa lớn tuổi, nếu không phải thấy anh có chút sắc đẹp, tôi sớm đã không để ý anh rồi, anh còn thật sự quá coi trọng bản thân, vô cùng biết giả bộ.” Giang Thục Mẫn cười ha ha, mắng chàng trai đến nỗi sợ hãi rụt rè.
“Anh giống như lợn í, à không đúng, nói anh giống lợn thì làm nhục lợn mất, chia tay đi!” Sau khi Giang Thục Mẫn nói xong, hừ một tiếng thật mạnh, không quay đầu lại mà đi luôn.
Giang Thục Mẫn bộc phát ra xong thì về ký túc xá mới bất giác cảm thấy đau lòng, dù sao cô cũng từng thật lòng thích chàng trai này, đối xử tốt với anh ta. Mặc dù rất có hứng thú với tiệm cơm Bạch Ký, lần đầu tiên mua đã đưa cho bạn trai, có thể thấy là cô thật lòng đối với bạn trai.
Sau khi bạn cùng phòng trở về, cô lập tức nói chuyện này cho bạn cùng phòng, bọn họ lòng đầy căm phẫn lên án tên đàn ông tồi tệ.
“Trước kia tôi từng nói với cậu rồi, tôi từng làm thí nghiệm với giáo viên của bạn trai cậu, anh ta rất kém, làm thí nghiệm căn bản không bận đến thế, mỗi ngày anh ta đều không ở cùng cậu, khẳng định là có suy nghĩ không đứng đắn.”
“Lúc đấy tôi bị mê hoặc, cho nên không để lời cậu nói trong lòng, là vấn đề của tôi, tôi quá ngây thơ rồi.” Giang Thục Mẫn nghiêm túc kiểm điểm.
“Ôi giời, chia tay là tốt rồi, loại đàn ông này chia tay càng sớm càng tốt.”
Vào lúc này, Giang Thục Mẫn đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại, bạn cùng phòng liếc nhìn màn hình trên điện thoại, phát hiện là điện thoại của bạn trai Giang Thục Mẫn.
Bạn cùng phòng hơi lo lắng nói: “Anh ta gọi tới không phải để xin tha thứ đúng không, cậu sẽ mềm lòng chứ?”
“Sẽ không đâu.” Giang Thục Mẫn lắc đầu, sau đó cầm điện thoại lên.
Bạn trai không ngừng xin tha thứ: “Thục Mẫn, em tha thứ cho anh được không, quan hệ giữa anh với bạn nữ kia thật sự trong sạch, chỉ nói chuyện qua ngày, không đến nhà cô ấy, cũng chưa từng lên giường.”
“Giấu đầu hở đuôi, anh coi tôi là con ngốc à? Mặc dù trước đây đúng thật, bây giờ không muốn làm con ngốc nữa.”
Âm thanh của chàng trai trong điện thoại vẫn luôn vô cùng thành khẩn, nhưng cô không động đậy, đối diện nói cầu xin tha thứ một câu thì cô mắng một câu, cuối cùng còn lạnh lùng ném cho một chữ cút.
Phía đối diện hình như hiểu ra không thể xoay chuyển Giang Thục Mẫn nữa, âm thanh đuối dần.
Khi Giang Thục Mẫn tưởng rằng anh ta từ bỏ, đối phương đột nhiên nói: “Anh đồng ý chia tay… thế em có thể nói cho anh biết địa chỉ cửa hàng của món canh cá chua và cơm niêu đất hôm nay được không?”
Giang Thục Mẫn: “???”
Bạn trai nghĩ đến canh cá chua mới ăn lúc nãy, mặc dù canh cá chua không quen thuộc, mùi vị vẫn ngon như cũ. Anh ta nói liên mồm: “Mùi vị của món canh cá chua và cơm niêu đất mà em mua cho anh khá ngon, sau khi chúng ta chia tay, anh cũng muốn đi tiệm này, em cân nhắc tình cảm từng có giữa chúng ta, nói địa chỉ cửa hàng cho anh đi.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận