Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 385 - Hạt dẻ rang đường và quả hồng 2




"Cái này mà cũng bị anh đoán được." Bạch Nhất Nặc cười cười. Bởi vì Bạch Nhất Nặc thích ăn hạt dẻ rang đường, cho nên mỗi buổi sáng Kỷ Tử Hoài đều rang một nồi. Hạt rẻ rang đường vào lúc này đang sôi sùng sục trong cát vạc.
Người khách khác nghe được chữ hạt dẻ rang đường thì vừa kinh ngạc lại vừa hưng phấn.
Một người khách năn nỉ: "Cô chủ, cô đừng ăn một mình, đồ tốt thì phải chia sẻ với nhau, tôi cũng muốn ăn hạt dẻ rang đường. Tôi có tiền, tôi thích ép khô ví tiền của tôi."
Một người khách khác lại nói: "Tôi chưa bao giờ ăn đồ ăn dở ở tiệm cơm Bạch Ký, để giữ một vị khách trung thực là tôi đây, cô cho tôi nếm thử hạt dẻ rang đường đi."
Bạch Nhất Nặc bị người khách nói kiểu này, bắt đầu suy nghĩ có thể cho hạt rẻ rang đường lên giá hay không.
Cái này cực kỳ có thể thực hiện. Hạt rẻ mới rang vừa ngon vừa rời, mỗi ngày Kỷ Tử Hoài đều sẽ rang một nồi. Nhưng nồi sắt quá lớn, chỉ xào mấy hạt không có ý nghĩa gì, mà một nồi hạt dẻ rang đường lớn ba người bọn họ ăn không hết.
Có thể bán được nhưng không thể bán với quy mô lớn, hạt dẻ rang đường tốn thời gian phí sức, trước mắt tiệm cơm Bạch Ký chỉ có một mình Kỷ Tử Hoài có thể rang hạt dẻ, cho nên thành phẩm ra sẽ rất ít. Nếu để cho Kỷ Tử Hoài rang nhiều thêm mấy nồi vậy thì có thể bán càng nhiều. Nhưng mà Bạch Nhất Nặc cũng không muốn học trò lớn của mình mệt nhọc quá mức.
Bạch Nhất Nặc nghĩ nghĩ nói: "Như vậy đi, mỗi ngày bán một nồi hạt dẻ rang đường, chỉ có hai mươi phần, tới trước được trước."
"Cảm ơn cô chủ, cô chủ vĩnh viễn là thần!” Người nói đầu tiên nói thích ăn hạt dẻ rang đường cực kỳ vui vẻ. Lúc đầu anh ta không ôm hy vọng, nhưng không ngờ tới Bạch Nhất Nặc lại thật sự đồng ý, vội vàng nói: "Vậy tôi là người thứ nhất." Giống như nói chậm hơn sẽ có người khác tranh giành với anh ta vậy.
Một người khách khác vội vàng nói: "Tôi là người thứ hai nói muốn ăn hạt dẻ rang đường, tôi muốn phần thứ hai."
Phần lớn những người khách vây xem đều là khách quen cũ, đều muốn ăn hạt dẻ rang đường của tiệm cơm Bạch Ký, nhưng mà hạt dẻ rang đường chỉ có hai mươi phần, bọn họ chỉ có thể dựa vào giành nhau. Cuối cùng chỉ có hai mươi người thành công nhận được hạt dẻ rang đường.
Chu Hàng là một trong số đó. Cậu ta mới vừa lên tiểu học, trước đó sau khi tan học cùng bạn học vụng trộm đến tiệm cơm Bạch Ký ăn cơm, bị mẹ bắt được, bắt ép không cho phép cậu đến tiệm cơm Bạch Ký ăn cơm.
Con mắt của Chu Hàng xoay chuyển, đi tìm bà nội của mình, năn nỉ bà nội đưa mình đến tiệm cơm Bạch Ký ăn cơm. Dưới sự khuyên bảo của bà nội, mẹ cũng buông lỏng, cuối cùng cũng đồng ý.
Chu Hàng nắm tay của bà nội đi vào tiệm cơm Bạch Ký. Lúc đầu cậu kiên nhẫn chờ mở cửa, không có ý gì khác. Nhưng sau khi nghe thấy chỉ hai mươi người đầu tiên mới có thể ăn hạt dẻ rang đường, đôi mắt to tròn của cậu lập tức trợn to, buông tay bà nội ra, dựa theo thân hình thấp thấp của mình mà vèo một cái lẻn lên phía trước, trở thành hai mươi người đầu tiên có thể ăn hạt dẻ rang đường.
Mười phút đồng hồ sau Chu Hàng nhìn bọc giấy trong tay, vui vẻ không thôi, trong gói giấy chứa mười hạt hạt dẻ, hạt dẻ rang đường vừa lớn vừa tròn, mặt ngoài là màu nâu đậm, bóng loáng bóng lưỡng, tản ra hơi nước nóng hổi, lúc cầm trên tay thậm chí có chút phỏng tay.
Chu Hàng dùng tay nhỏ của mình cầm lấy một hạt dẻ, nhìn hạt dẻ vừa lớn vừa tròn này, có hơi lúng túng một chút, hạt dẻ này chắc là rất khó bóc.
Bà nội Chu nhìn thấy anh chống cằm, một mặt buồn rầu nên buồn cười, thế là nói: "Hàng Hàng, để bà bóc cho cháu."
"Cháu đã là đứa trẻ lớn rồi, không cần bà nội giúp đỡ." Chu Hàng quả quyết cự tuyệt, sau đó dùng sức lực từ khi uống sữa mẹ bóp vỏ ngoài của hạt dẻ rang đường, không ngờ tới dùng sức bóp vỏ hạt dẻ đã vỡ ra.
Hạt dẻ rang đường trải qua thời gian rang dài bị nóng đều đều, da rất giòn. Cho dù là học sinh tiểu học như Chu Hàng này cũng có thể bóp nát.
Chu Hàng nhìn hạt dẻ rang đường bị cậu bóp nát, không khỏi oa một tiếng, sau khi hạt dẻ rang đường bị bóp nát lộ ra hạt vàng óng ánh.
Sau khi bà nội Chu nhìn thấy hạt dẻ rang đường này không khỏi hơi kinh ngạc: "Hạt dẻ rang đường này làm không tệ nha, hạt bên trong không đen mà là màu vàng."
Chu Hàng nóng vội bóc toàn bộ hạt dẻ rang đường ra, nhét hạt vàng bên trong vào trong miệng, ngẩn cả người, không nhịn được thốt ra: "Hạt dẻ rang đường này thơm quá."

Bạn cần đăng nhập để bình luận