Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 389 - Quả hồng hỏa tinh 2




"Thật sự rất ngọt, ngọt hơn quả hồng bình thường một chút." Bạch Nhất Nặc vừa nói vừa trở về phòng bếp cầm cái ống hút.
Hải Thị gần đây đã ban hành quy định bảo vệ môi trường đối với toàn bộ đồ ăn, yêu cầu các doanh nghiệp không dùng ống hút nhựa plastic, chỉ có thể dùng ống hút giấy hoặc là ống hút dễ phân hủy. Mặc dù đồ uống của tiệm cơm Bạch Ký không nhiều, nhưng ngoại trừ bánh trôi hoa quế rượu ngọt ra vẫn còn một thứ lạ trộn lẫn vào đó là bánh bao hấp. Không ít người khách không thích hút trực tiếp nước canh bên trong bánh bao hấp thì đều dùng ống hút uống.
Ống hút giấy sau khi hút nước sẽ trở nên mềm, điều này sẽ mang lại trải nghiệm không tốt cho khách, cho nên Bạch Nhất Nặc đã mua rất nhiều ống hút dễ phân hủy. Mặc dù đắt thì đắt hơn một chút, nhưng mà dùng tốt.
Bạch Nhất Nặc cầm một cái ống hút ra đưa cho Tô Mạt Mạt: "Trong tiệm không có ống hút giấy, thật ra dùng ống hút giấy đến ăn quả hồng hỏa tinh mới ngon, vỏ ngoài của nó dùng giấy có thể đâm thủng."
Tô Mạt Mạt nhận lấy ống hút, nhưng không lập tức ăn, con mắt lóe sáng lấp lánh: "Cô chủ, cảnh tượng vừa rồi quá đẹp mắt, nhưng mà em quên chụp mất rồi, nếu không chị thu hút con bướm vừa rồi tới đi, em chụp cho chị một tấm. Em nói chị nghe, để trở thành một youtuber giỏi nên em đã từng tham gia lớp chụp ảnh chuyên nghiệp đó, ảnh chụp cho chị nhất định sẽ rất đẹp."
"Nó vừa rồi không thu hoạch được gì chắc đã đến nơi khác kiếm ăn, sẽ không trở về nữa đâu."
Tô Mạt Mạt cầm lấy quả hồng hỏa tinh này, hưng phấn nói: "Nó rất thích quả hồng này, nhất định sẽ trở về, em sẽ chờ ở chỗ này."
"Được." Bạch Nhất Nặc thấy cô chơi đến vui vẻ, cười cười, không ngăn cản cô, một mình đi đến bên cạnh giải quyết sổ sách.
Tô Mạt Mạt cầm quả hồng hỏa tinh này ngồi ở trên ghế bên cạnh, chờ rồi chờ, chờ rồi lại chờ, còn không thèm nghịch điện thoại, con mắt trợn thật lớn, nhưng mà chờ mãi cũng không thấy con bướm kia trở về.
Tô Mạt Mạt cực kỳ uể oải, khi đang chuẩn bị rời đi, ánh mắt đột nhiên thoáng nhìn thấy một cái bóng đen, không khỏi hưng phấn nói: "Cô chủ, con bướm kia trở về rồi."
Mắt của Tô Mạt Mạt hơi cận, nhưng không đeo kính, chỉ có thể cố gắng híp mắt phân biệt dáng vẻ của con bướm kia, nhưng nhìn một lát đột nhiên cảm thấy con "bươm bướm" này có chút không giống con vừa rồi cô nhìn thấy.
Cái bóng đen kia cách cô càng ngày càng gần, mục đích tấn công chính là quả hồng hỏa tinh trên tay cô. Tô Mạt Mạt nhìn rõ cái bóng đen này, bị dọa đến mức nhảy về sau một cái: "Cmn, một con ong mật thật lớn!"
Ong mật vừa lớn vừa mập, không ngừng vỗ cánh bay về phía quả hồng hỏa tinh, như đạn pháo vậy, phát ra tiếng ve ve. Cái con ong mật này không phải chiến đấu một mình, đằng sau còn có rất nhiều bạn bè.
Sau khi rối loạn, cuối cùng Bạch Nhất Nặc kéo Tô Mạt Mạt chạy vào phòng bếp mới tránh khỏi sự tấn công của ong mật được.
Tô Mạt Mạt sợ không thôi: "Cô chủ, nếu không phải chị phản ứng nhanh, em đã bị nó đốt rồi."
Bạch Nhất Nặc nhắc nhở nói: "Lần sau cẩn thận, đừng đem đồ ngọt như vậy đến sân sau, loại côn trùng như ong mật và bươm bướm này thích nhất trái cây có mùi thơm ngào ngạt như vậy.”
Tô Mạt Mạt không nhịn được than thở: Sao cô chủ dẫn tới bướm còn cô lại dẫn tới ong mật chứ? Cô chơi trò chơi cũng đen mà trong cuộc sống sao cũng đen như vậy chứ!
Đúng lúc này, ánh mắt Tô Mạt Mạt chợt lóe lên, giống như nghĩ đến gì đó, đột nhiên mở trò chơi rút thẻ của mình ra, lựa chọn thùng thẻ của mình, đưa điện thoại di động đưa cho cô chủ: "Cô chủ, chị bấm vào nút rút thẻ bên trái giúp em với."
Sau khi Tô Mạt Mạt đưa điện thoại ra, đang định nói vừa rồi mình nói sai rồi, chắc là phải để Bạch Nhất Nặc rút mười lần liên tiếp bên phải chứ, như vậy xác suất trúng thẻ sẽ cao hơn nhiều hơn.
Bạch Nhất Nặc không hiểu cái này lắm, sau khi nhận lấy điện thoại thì bấm nút. Sau một giây, giao diện đột nhiên hiện lên màu vàng chói mắt, âm thanh cực kỳ chấn động.
Sau khi Tô Mạt Mạt nhìn thấy màu vàng kia suýt chút nữa đã quỳ xuống: "Cmn, màu vàng!"
Đợi sau khi màu vàng tản đi, anime chiếu xong, trên giao diện xuất hiện một nhân vật anime, trên đỉnh có một chữ SSR to lớn.
"Trời ạ, đây là thẻ nhân vật em luôn muốn, em dùng mấy chục nghìn tệ cũng không rút được, vậy mà chị lại rút được."
Tô Mạt Mạt không nhịn được kéo tay của Bạch Nhất Nặc, tha thiết chân thành hỏi: "Ba ba, ba có nhận con gái không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận