Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 395 - Lẩu 1




Chí Vị có thể được gọi là phim tài liệu về ẩm thực có danh tiếng tốt nhất và nhiệt độ cao nhất trong nước.
Tôn Thượng nghĩ đến đoàn phim sắp đến Hải Thị, vẻ mặt nhẹ như mây gió, giọng nói có chút kích động: "Kim lông màu vàng tôi làm đã từng xuất hiện trong bộ phim tài liệu của truyền hình địa phương, nhưng chưa từng có mặt trên Chí Vị của CCTV, không biết lần này có thể mời tôi hay không nhỉ?"
Giang Minh nghĩ một lát rồi nói: "Chắc là có thể, đài CCTV của bọn họ đến Hải Thị chưa quen cuộc sống nơi đây, nhất định sẽ tham khảo ý kiến của người địa phương, hai nhà chúng ta đều là nhà hàng có tên tuổi, khả năng cao sẽ được chọn chúng, không thể thiếu chúng ta được."
Sau khi Tôn Thượng nghe lời Giang Minh nói cảm thấy rất ổn, nhưng mà vẫn còn chút thấp thỏm: "Xin ý kiến của người địa phương? Vậy xin ý kiến ai?"
"Tôi từng xem một số tin tức, nghe nói là sẽ lên mạng điều tra, sau đó lại dựa vào một số lời giới thiệu của người có tiếng."
"Vậy ở cả hai phương diện này nhà hàng Cua của chúng tôi đều không kém, lần này còn thu hoạch được hạng thứ tư của tạp chí ăn cả thế giới. Ăn cả thế giới là tạp chí lâu đời nhất ở Hải Thị chúng ta, đoàn làm phim nhất định sẽ nhìn vào đó." Lúc này, ánh mắt của Tôn Thượng chợt quét đến cách trang trí của tiệm cơm Bạch Ký, ánh sáng lóe lên trong đầu, nếu như đoàn làm phim tham khảo tạp chí ăn cả thế giới, không biết có tới tiệm cơm Bạch Ký hay không.
Tôn Thượng hiện tại quá mẫn cảm đối với cái tên tiệm cơm Bạch Ký, vừa nghe thấy cái tên tiệm cơm Bạch Ký đã có phản ứng kích ứng, anh hoài nghi mình bị ptsd.
"Không thể nào." Giang Minh lắc đầu, xem thường nói: "Anh không nhìn Chí Vị mùa trước sao? Chí Vị - hương vị cực đỉnh. Nó đều trung quay nhà ăn cao cấp, hoàn toàn không có tiệm cơm nhỏ."
Tôn Thượng nghe được câu này, cuối cùng mới thở dài một hơi, thu trái tim vào trong bụng, cuối cùng cũng không cần sợ bị tiệm cơm Bạch Ký chèn ép một cách không giải thích được rồi.
Tôn Thượng còn nhớ rõ lúc cua hấp cam nổi tiếng, anh lên mạng lướt bình luận phát hiện rất nhiều người đều nói cua hấp cam của tiệm cơm Bạch Ký làm ngon hơn anh làm.
Đây không phải chuyện nhảm nhí sao? Lúc ấy, Tôn Thượng không tin. Anh còn nhớ dáng vẻ hai đầu bếp trong phòng bếp, tuổi cũng không lớn lắm, nhỏ hơn cả anh, thậm chí nhìn còn giống như học sinh. Đầu bếp của tiệm cơm Bạch Ký cũng không phải đầu bếp về hưu gì, có thể giỏi được bao nhiêu chứ?
Ai, những người ngoài nghề này luôn nghĩ ngành nghề của đầu bếp bọn anh quá đơn giản, cảm thấy tùy tiện có thể gặp phải đầu bếp có tay nghề cao, nào có dễ dàng như vậy chứ? Giống như gặp phải một người trong ngành máy tính đã cảm thấy anh ta biết sửa máy vi tính, gặp phải người học về hương liệu đã cảm thấy anh ta biết điều chế ra mùi hương, đúng là không hợp thói thường.
Cho dù sau khi kết quả của tạp chí ăn cả thế giới được công bố, Tôn Thượng cũng không hoàn toàn bị thuyết phục, luôn cảm thấy phía sau chuyện này có gì đó kỳ quái.
Ngay tại lúc Tôn Thượng trầm tư, anh đột nhiên liếc về phía một người khách có chút quen mắt, ánh mắt dừng một chút, con mắt trừng lớn giống như chuông đồng: "Giang Minh anh mau nhìn đi, đây không phải là chủ biên của tạp chí ăn cả thế giới sao?"
Giang Minh sau khi nghe được câu nói này cứ tưởng mình nghe lầm, thế là lập tức quay đầu, ngoài ý muốn phát hiện thật đúng là chủ biên của tạp chí ăn cả thế giới, ông ta đang đi vào trong tiệm, đằng sau còn có một đám biên tập đi theo.
Tôn Thượng không nhịn được sự kích động nói ra: "Phá được án rồi, đằng sau quán ăn nhỏ này có người, nó có quan hệ với tạp chí ăn cả thế giới, nếu không sao vượt trên hai nhà chúng ta được?"
Tính cách của Tôn Thượng rất hay xúc động, bây giờ rất muốn đi tìm chủ biên lên tiếng hỏi nguyên do, nhưng mà bị Giang Minh giữ chặt. Giang Minh ghé vào lỗ tai anh nhỏ giọng nói: "Chúng ta đến điều tra quân tình, không phải đến cãi nhau. Chúng ta yên lặng theo dõi sự thay đổi trước.”
Bọn họ phát hiện các biên tập của tạp chí ăn cả thế giới sau khi vào cửa thì nói cười vui vẻ như vào chốn không người, giống như từng tới rất nhiều lần vậy, trực tiếp đi đến trước quầy thu tiền gọi món ăn.
Tôn Thượng và Giang Minh: "? ? ?" Sao các người quen như vậy chứ?
Sau khi các biên tập của tạp chí ăn cả thế giới gọi xong món của mình, kết bạn tìm một chỗ ngồi ngồi xuống. Bởi vì giọng nói trò chuyện không nhỏ, cho nên truyền đến tai của Tôn Thượng và Giang Minh.
Một biên tập nói: "Vừa nãy tôi mới hỏi cô chủ, tiệm cơm Bạch Ký có món mới là hạt dẻ rang đường, nhưng mà chỉ có từ hai giờ chiều đến ba thôi, hơn nữa chỉ có hai mươi suất. Đáng tiếc quá, đây chẳng khác nào người làm công không được thưởng thức ẩm thực."

Bạn cần đăng nhập để bình luận