Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 398 - Lẩu 4




Biên tập vừa rồi nói chuyện nói: "Không sao cả, dù sao anh là người mới, lần sau chú ý là được, cuộc đời này có một số chuyện tốt nhất đừng nói ra."
Chủ biên cười cười, nhưng chỉ cười không nói gì.
Lần này chủ biên tới không chỉ vì liên hoan, còn đưa cho Bạch Nhất Nặc một tin tức.
"Đoàn làm phim Chí Vị muốn tới Hải Thị, cô có suy nghĩ tham gia không?"
Nếu Tôn Thượng còn ở đây, nghe được lời chủ biên nói sẽ nhất định cực kỳ kinh ngạc. Không phải đã nói không quay lại quán cơm nhỏ sao, sao bây giờ lại thành ngoại lệ rồi?
Chủ biên nói: "Mùa đầu tiên của Chí Vị đã làm rất tốt, nhưng mà đạo diễn không sẵn sàng sao chép hoàn toàn ý tưởng của mùa đầu tiên vào mùa thứ hai, quyết định thêm một số máu mới."
"Đạo diễn là bạn cũ của tôi, vừa đến Hải Thị đã gọi điện cho tôi, hỏi tôi có giới thiệu tiệm nhỏ nào không." Chủ biên nói: "Cô có muốn tiệm cơm Bạch Ký tham gia phim tài liệu Chí Vị không?"
...
Sau tiết sương giáng, thời tiết dần dần trở nên lạnh hơn, Bạch Nhất Nặc mặc quần áo thật dày. Cô vừa nhắc nhở Tô Mạt Mạt và Kỷ Tử Hoài trời lạnh phải mặc nhiều quần áo hơn, đột nhiên nhớ tới một việc, hỏi: "Mạt Mạt, ngày mai là sinh nhật em đúng hay không, em muốn qua sinh nhật thế như nào?"
Sinh nhật của Tô Mạt Mạt theo lịch âm là vào ngày thứ hai sau tiết sương giáng, thiết chút nữa đã kịp theo tiết của tiết sương giáng.
Tô Mạt Mạt nghe vậy thì ngẩn người, không khỏi mở to hai mắt: "Cô chủ, sao chị biết sắp đến sinh nhật của em, em chưa từng nói với chị nha."
Tô Mạt Mạt nghe thấy lời của Bạch Nhất Nặc, cảm thấy trong lòng mình ấm áp. Trong quá trình cô lớn lên, mặc dù ba mẹ đối với cô rất tốt nhưng mà bận rộn việc làm ăn, có lòng mà không có sức, không có cách nào ở cùng cô, thường bận đến nỗi quên mất sinh nhật của bản thân ba mẹ bà con gái. Sau khi lớn lên, chính cô cũng thường xuyên không còn nhớ sinh nhật mình. Chỉ có trong ngày sinh nhật có rất nhiều dịch vụ khách hàng mua hàng online gửi: "Thành viên thân mến, hôm nay là sinh nhật của bạn, mau đến nhận ưu đãi đi." Lúc có tin nhắn như này cô mới nhớ tới hôm nay là sinh nhật của mình.
"Trước đó lúc ký hợp đồng lao động nhìn thấy thẻ căn cước của em." Bạch Nhất Nặc cười cười: "Nhanh chọn quà đi, đây là sinh nhật đầu tiên sau khi chúng ta quen nhau."
"Chị nói đến cái này em không còn buồn ngủ nữa rồi." Tô Mạt Mạt vuốt vuốt mặt mình, vẫn cười đùa tí tửng như cũ, nhưng tâm tình trong lòng đã chập chờn rất lớn.
Sau khoảng thời gian cảm động hồi lâu cô mới bắt đầu suy nghĩ cuối cùng muốn đòi cô chủ cái gì: "Em không muốn món quà nào, chỉ muốn ăn thôi."
"Được."
"Em muốn một bữa thịnh soạn."
"Được."
Tô Mạt Mạt thấy Bạch Nhất Nặc dễ nói chuyện như vậy thì trực tiếp giữ chặt cánh tay của Bạch Nhất Nặc, bắt đầu suy nghĩ xem ăn gì mới tốt.
Bởi vì thời tiết lạnh dần, cô muốn ăn chút gì đó nóng hổi. Đúng lúc này, cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện rất quan trọng, hình như đã lâu rồi cô không được ăn món gà rán, lẩu, bún ốc.
Sau khi tốt nghiệp cô trở thành người dẫn chương trình, bởi vì sau khi rời khỏi nhà không có người thân kiểm soát nên cô càng không bị hạn chế việc ăn uống, muốn ăn gì thì ăn cái đó, không chê mặn hay chay.
Nhưng sau đó cô trở thành nhân viên của tiệm cơm Bạch Ký, Bạch Nhất Nặc nói với cô có thể thỏa thích ăn cơm, không để cô đói. Cho dù là thịt kho tàu, bò khô xé sợi, canh cá chua, hay là bánh trôi hoa quế rượu ngọt đều có thể tùy tiện ăn. Cô giống chuột rơi vào vại gạo, bụng không ăn hết được cơm ở tiệm cơm Bạch Ký, càng không có chỗ để ăn thức ăn ngoài.
Sau khi Tô Mạt Mạt suy nghĩ một chút thì kích động nói: "Cô chủ, em muốn ăn lẩu chị làm, có thể không?"
*
Bạch Nhất Nặc gật đầu, mặc dù nấu lẩu phải xào đồ ăn phức tạp hơn bình thường một chút, nhưng cô không từ chối, trực tiếp nhận lời: “Được.”
Nếu như các thái giám cung nữ trong hoàng cung có thể nhìn thấy cảnh này, nhất định sẽ rất ngưỡng mộ Tô Mạt Mạt.
Các đại quan trong triều đình đã từng ăn món ăn do vị thượng thực đại nhân này làm trong yến tiệc, tất cả đều kinh ngạc, muốn ăn thêm mấy lần, định xin người này với hoàng thượng. Nhưng sau khi nghe ngóng biết được cô là con gái của Bạch gia, không khỏi suy nghĩ về việc xin người với hoàng thượng, nếu như là cung nữ bình thường thì cũng thôi đi, nhưng cơm mà vị thượng thực đại nhân này nấu không phải người bình thường có thể ăn được. Cô không chỉ xuất thân từ nhà làm quan, phụ thân quyền cao chức trọng, mẫu thân còn là con gái Nam Vương, bối cảnh sâu không lường được. Luận gia thế bối cảnh, năng lực cá nhân và độ sủng ái của hoàng thượng, vị thượng thực đại nhân này không kém bọn họ chút nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận