Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 405 - Lẩu 11




Suy nghĩ của anh ấy có hơi buông lỏng, vì thế nhân lúc em gái đang say mê ăn, lén lút đưa đũa ra muốn ăn một miếng nấm, nhưng vừa vươn tay ra, em gái lại đẩy ra.
Vẻ mặt em gái không vừa lòng: “Anh làm gì thế, không phải đã nói là không ăn lẩu rồi à, đây là cho ba mẹ ăn, không có phần của anh đâu.”
Anh trai giả vờ bình tĩnh, hừ một tiếng: “Quỷ hẹp hòi, anh không thèm ăn đâu.” Thế là giả vờ như không có chuyện gì, cúi đầu xem điện thoại, chỉ lặng lẽ liếc bọn họ, trong lòng ngứa ngáy. Nhưng vì sĩ diện, anh ấy không muốn nói mình thay đổi suy nghĩ rồi.
Anh ấy đang đợi ba mẹ giảng hoà, nhưng ba mẹ lại ăn quá tập trung. Nếu là trước kia, bọn họ nghe thấy con trai con gái cãi nhau, nhất định sẽ vội vàng khuyên can. Nhưng bây giờ nồi lẩu nấm đã hấp dẫn tâm trạng của bọn họ rồi, miệng chỉ lo ăn cũng không nói chuyện.
Sau khi ba người ăn hết nguyên liệu đã gọi, anh trai không ăn được gì, bụng đói cồn cào.
Anh trai nghe thấy tiếng kêu của bụng mình, vẻ mặt có hơi xấu hổ, sắc mặt càng ngày càng đen.
Ba người khác đều nghe thấy tiếng kêu của bụng anh ấy, nhưng không hề nói gì cả.
Bây giờ suy nghĩ trong lòng bọn họ giống hệt nhau, vừa rồi anh ấy cố ý nói mấy tin tức mắc ói với bọn họ, doạ bọn họ suýt nữa thì không ăn được món lẩu ngon như vậy. Đều là người lớn cả rồi, vậy mà không có mắt nhìn, bọn họ không thể nuông được cái tính thối này của anh ấy được.
Từng có một nổi lẩu uyên ương ngon tuyệt bày trước mặt anh ấy, anh ấy lại không biết quý trọng, bây giờ muộn rồi nhé!

Lẩu xứng đáng là món thịnh hành khắp sông lớn Bắc Nam, độ nổi tiếng cực cao, vừa lên kệ đã đón nhận được rất nhiều sự yêu thích của khách hàng. Bất kể là người trẻ hay là người già, phần lớn mọi người đều không ghét lẩu.
Khi chưa đến giờ ăn, người đến tiệm cơm Bạch Ký ít đi rất nhiều, sau khi Bạch Nhất Nặc làm xong món mà khách gọi, thuận tiện có thể nghỉ ngơi một lúc, thế là đi ra từ phòng bếp, ngồi bên cạnh quầy thu ngân để nghỉ ngơi.
Các dì lớn tuổi vô cùng khéo nói, mỗi lần đến tiệm cơm Bạch Ký, vừa nhìn thấy Bạch Nhất Nặc có thời gian rảnh là sẽ nói chuyện phiếm với cô.
Bạch Nhất Nặc cũng không sợ người lạ, mặc dù không phải là người thổ lộ hết, nhưng sẽ là người lắng nghe, các dì đều rất thích tìm cô để nói chuyện.
Có một dì trong đó mở tiệm quần áo ở khu vực xung quanh. Lúc bà đến vào buổi trưa, nhìn thấy người trong tiệm quá nhiều nên đã chọn tránh giờ ăn để tới ăn cơm.
Dì nghĩ đến buổi trưa sôi nổi đó, không khỏi nói: “Nhất Nặc à, người trong tiệm của cháu thật sự càng ngày càng nhiều, nghe nói nhật báo Hải Thị cũng tới phỏng vấn cháu rồi. Cháu đã đem lại sự tốt hơn cho công việc kinh doanh cửa hàng của dì Lâm bên kia, chúng ta buôn bán ở con phố này đều nhờ có sự chăm sóc của cháu đó.”
Bạch Nhất Nặc cười, khiêm tốn nói: “Đó là do đồ của mọi người tốt nên khách mới đi mua đấy ạ.”
“Cháu không cần khiêm tốn, việc buôn bán trong tiệm của cô mà cô còn không biết à? Cô nghe người khách mới trong tiệm của cô nói, bọn họ đặc biệt tới tiệm cơm Bạch Ký để ăn cơm, nhân tiện vào xem thử quần áo của cô.”
Dì ấy nghĩ đến việc người trong tiệm ngày càng nhiều, vì thế đề nghị: “À đúng rồi, khách của cháu ngày càng nhiều, thường phải xếp một hàng dài, cháu có định mở rộng trong tiệm thêm một chút không?”
“Cháu cũng có suy nghĩ này.” Bạch Nhất Nặc nói: “Cháu thấy rất nhiều khách đặc biệt tới đây, nhưng lại vì xếp hàng quá dài, dẫn tới việc thời gian không đủ, không ăn được cơm, khá là đáng tiếc.”
Dì quan tâm nói: “Trước kia không phải ông Lý và ông Trương nói là để cho cháu thuê cửa hàng nhà bọn họ sao, chính là chỗ chéo phía trước kìa.”
Bạch Nhất Nặc nghĩ tới hai cửa hàng đó, lắc đầu: “Cháu muốn tìm một chỗ gần hơn chút.”
Sau khi dì nghe thấy lời này, có hơi tiếc nuối: “Thế thì không dễ tìm đâu, mặt tiền của cửa hàng trên phố này cho thuê thì thuê được, nhưng không gần với cháu lắm, dì giúp cháu để ý nhé, nếu như có tin tức sẽ nói với cháu.”
Bạch Nhất Nặc gật đầu, nói một tiếng cảm ơn. Cô cảm thấy hy vọng không lớn, nhưng sẽ không xem thường mạng lưới quan hệ và tin tức của nhóm hàng xóm này. Nhóm chú dì này ngay cả người thân của người thân hàng xóm đang làm gì còn biết nữa là, tìm được một cửa hàng có lẽ không khó với họ.
Bởi vì gần đây thêm món lẩu, việc mở rộng của tiệm cơm Bạch Ký quả thật có thể thúc đẩy lịch trình.
Không có nguyên nhân gì khác, chính là vì lẩu quá là thơm! Chỉ cần một người ăn lẩu, cả tiệm cơm Bạch Ký đều có thể ngửi thấy hương vị của lẩu dầu đỏ và hương liệu.
Mùi hương này đã câu mất hồn của người đang ăn đồ xào, đều nói với Bạch Nhất Nặc rằng bản thân gần đây bởi vì các loại nguyên nhân, ví dụ như giảm cân, ví dụ dạ dày có vấn đề không thể ăn lẩu, cho nên không thể ngửi thấy hương vị của lẩu, hy vọng người ăn lẩu tiết chế lại!

Bạn cần đăng nhập để bình luận