Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 443 -




Ngay lúc hai người nói chuyện, đột nhiên có một người kỳ lạ bước vào tiệm cơm. Đầu tóc của anh ấy xoăn tự nhiên, mặt đeo khẩu trang, lộ ra đôi mắt. Hai mắt là màu hổ phách, dưới cặp mắt có một ít quầng thâm.
Đuôi mắt của anh ấy giương lên, mí mắt che con ngươi lại, thoạt nhìn có phần không thể tỉnh táo, phát ra khí chất âm u.
Tô Mạt Mạt không nhận ra anh ấy là ai, tò mò hỏi: “Anh đến ăn cơm sao? Hôm nay tiệm chúng tôi ngừng kinh doanh một ngày, ngày mai anh hãy đến nhé.”
Bạch Nhất Nặc lắc đầu: “Chị nhớ anh ấy, anh ấy không phải đến ăn cơm đâu, anh ấy là người chạy đạt hạng nhất.”
Người đàn ông rũ mắt, giọng nói lành lạnh: “Đúng, tôi là đến để phỏng vấn.”
Khi Tô Mạt Mạt nghe thấy anh ấy nói chuyện, bỗng cảm thấy hơi quen tai, thầm nghĩ, giọng nói này rất giống với giọng nói của ảnh đế Quý Dư Trì nha. Tô Mạt Mạt không phải fan của anh ấy, nhưng từng nghe giọng nói và tên của anh ấy.
Đối phương đóng phim đều sử dụng chính giọng nói của mình, sau khi đám fans nghe xong, hết sức kinh ngạc, xưng hô đó là giọng nói sạch sẽ nhất. Tuy anh ấy không hoạt động mạnh trong giới giải trí, nhưng vẫn luôn được coi là idol có giọng nói hay nhất.
Tô Mạt Mạt nhìn sang gương mặt và cách ăn mặc của đối phương, phát hiện đầu tóc và một nửa khuôn mặt mà anh ấy lộ ra cũng rất giống Quý Dư Trì, không lẽ người này thật sự là Quý Dư Trì ư?
Sau khi Tô Mạt Mạt nghĩ kỹ một hồi, lập tức phủ nhận suy nghĩ của mình. Tuy tiệm cơm Bạch Ký bậc nhất thế giới, nhưng Quý Dư Trì là ảnh đế, làm sao có thể đến đây ứng tuyển nhân viên phục vụ chứ? Nhất định là cô ấy nghĩ nhiều quá rồi, chắc là một sự trùng hợp mà thôi.
Bạch Nhất Nặc mời đối phương ngồi xuống, sau khi đối phương ngồi xuống, cô hỏi ra câu hỏi mà mình quan tâm nhất: “Anh có thể làm toàn thời gian không?”
Người đàn ông gật đầu: “Được.”
“Anh có thể làm ở tiệm cơm Bạch Ký bao lâu? Bởi tuyển người là một chuyện phiền phức, cho nên tôi mong nhân viên phục vụ làm lâu dài chút, ít nhất nửa năm. Nếu anh không thể làm nhân viên phục vụ ở đây hơn nửa năm, vậy chỗ chúng tôi không thích hợp anh lắm.”
Sau khi người đàn ông ngẫm nghĩ một lúc, nói: “Tôi đã làm xong công việc trước kia của tôi, hiện nay không có việc cho tôi làm. Tôi có thể làm nhân viên phục vụ ở đây rất lâu, thời gian không giới hạn, đương nhiên, điều này cần phải về sau tôi vẫn thích nơi này.”
“Vẫn thích? Anh từng đến tiệm cơm Bạch Ký sao, sao tôi không nhận ra anh?”
“Từng ăn heo sữa quay.”
Bạch Nhất nặc và người đàn ông trao đổi khá lâu, càng hỏi càng hài lòng. Cho đến nay, anh ấy là người phù hợp yêu cầu thông báo tuyển dụng nhất. Thể năng tốt, lời nói trôi chảy, có một mức độ nhất định về năng lực tiếp đãi. Hơn nữa Bạch Nhất Nặc hỏi vấn đề ứng biến nhu cầu bức thiết, ví dụ như gặp được khách hàng đến gây sự thì nên làm sao, anh ấy cũng có thể đối đáp lưu loát.
Bạch Nhất Nặc tò mò hỏi: “Anh có kinh nghiệm hành nghề liên quan sao?”
“Có một quãng thời gian từng làm nhân viên phục vụ.”
Tuy trên miệng Bạch Nhất Nặc không nói, nhưng rất hài lòng với người này, quyết định nếu không có bất ngờ gì, thì sẽ chọn anh ấy.
Sau cùng, Bạch Nhất Nặc hỏi một cách nghi ngờ: “Anh có thể tháo khẩu trang xuống để tôi nhìn anh không? Dáng vẻ hình dáng cũng là yêu cầu viết trong thông báo tuyển dụng.”
“Được.” Người đàn ông không có từ chối, đưa tay lên tháo khẩu trang xuống.
Trước khi Bạch Nhất Nặc kêu người này tháo bỏ khẩu trang, trong lòng nghĩ rằng anh ấy đến phỏng vấn cũng đeo khẩu trang phải chăng gương mặt bị tổn thương? Nếu thật sự như vậy thì cô có nên nhận anh ấy không?
Bạch Nhất Nặc suy nghĩ lại, nếu thật sự gương mặt có tổn hại, chỉ cần không nghiêm trọng quá, vậy thì cô nhận anh ấy. Bạch Nhất Nặc không phải người xem mặt, thứ cô ta coi trọng là năng lực, người này thật sự rất phù hợp yêu cầu trong thông báo tuyển dụng.
Sau khi Bạch Nhất Nặc đưa ra quyết định này, đột nhiên trong đầu xuất hiện một ý nghĩ, nếu sự thật đúng là giống như suy nghĩ của cô, thế chẳng phải có thể vứt bỏ tiếng tăm mê sắc đẹp, tẩy rửa oan khuất của cô sao?
Vẹn toàn đôi bên, hay lắm, hay lắm.
Nhưng đợi khi người đàn ông đó kéo khẩu trang xuống, Bạch Nhất Nặc chìm vào lặng im, người đàn ông này không chỉ không có bị tổn hại khuôn mặt, trái lại trông rất đẹp trai.
Người đàn ông có mày mắt sâu thẳm, sóng mũi cao, là người thuộc hệ ngũ quan sâu sắc, cộng thêm đôi mắt có phần che con ngươi, trên dưới khắp người phát ra một khí chất sầu muộn.
Bạch Nhất Nặc chăm chú nhìn anh ấy một giây, chợt cảm thấy đối phương hơi quen mắt, hình như cô đã từng gặp anh ấy ở nơi nào. Sau khi cô suy nghĩ một hồi, sực tỉnh ra, đây chẳng phải Quý Dư Trì đứng đầu hot search kia sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận