Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 476 - Hàu tỏi 1




Quý Dư Trì đăng weibo này xong thì thở phào một hơi nhẹ nhõm, cảm giác tâm trạng nhẹ nhõm một cách hiếm có.
Anh ta cầm sữa hạch đào Bạch Nhất Nặc cho anh ta lên, từ từ uống một ngụm. Đến khi dòng sữa ấm nóng vào miệng, anh ta có phần ngẩn người, dừng một chút, tò mò hỏi: “Sữa hạch đào này là cô tự làm ư? Mùi vị không giống với sữa hạch đào bên ngoài bán cho lắm.”
Sữa hạch đào ấm áp, đầy vị sữa, mang theo vị ngọt nhè nhẹ, sau đó lại hơi chua chứ hoàn toàn không ngọt khé, khiến người ta cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái gấp bội.
Bạch Nhất Nặc ừ một tiếng. Trước tiên Bạch Nhất Nặc bỏ hạch đào vào trong lò nướng nướng chín, sau đó nghiền vụn, thái lát sơn trà, lại thêm một ít hạnh nhân ngọt và đường phèn vào trong sữa, vào nồi đun sôi. Sữa hạch đào như vậy vừa đơn giản vừa phong phú, thơm mùi sữa mà nhẹ nhàng khoan khoái.
“Tại sao cô lại làm sữa hạch đào cho tôi?” Quý Dư Trì khẽ khép tầm mắt, giọng điệu nghi hoặc: “Tôi cũng không phải là một đứa bé nữa rồi.”
“Hạch đào và sữa đều có hiệu quả giúp dễ ngủ, tôi thấy gần đây anh nghỉ ngơi không tốt, nghĩ có lẽ có thể giúp anh một ít.”
Quý Dư Trì nhếch miệng, cười nhạt: “Thật ra trước kia mới là không tốt, tôi cả đêm ngủ không được, sau khi tới nơi này, giấc ngủ dường như tốt hơn một chút.”
Khóe môi Quý Dư Trì khẽ cong lên, cuối cùng nụ cười chạm đến đáy mắt: “Nói chung, cảm ơn.”
Anh ta lại cầm cốc sữa hạch đào này lên, thong thả uống một ngụm, dòng sữa ấm áp theo cổ họng tiến vào dạ dày, khiến toàn thân anh ta trở nên ấm áp, loại ấm áp này dường như cũng chạm tới đáy lòng.
“Không sao, chỉ là một cái nhấc tay.”
Bạch Nhất Nặc cười một tiếng, cũng bưng ly lên uống một ngụm sữa hạch đào. Cô nhìn Samoyed bên cạnh cúi đầu uống sữa nóng, ánh mắt vi diệu, muốn nói lại thôi.
“Thật ra sữa này là sữa tươi tôi đặt nhà máy sữa gần đây cho nó, dùng để làm bữa phụ, hạn sử dụng của loại sữa này chỉ có hai ngày. Tôi nghĩ phải dũng hết chỗ sữa này cho nên đã làm thêm một ít sữa hạch đào, cũng tặng cho những người khác một chút. Nếu như anh không ngại chuyện này thì càng tốt hơn.”
Quý Dư Trì: “...” Thật kì cục.
Anh ta cụp đôi mắt xuống, khóe mắt liếc con Samoyed bên cạnh kia, nói một câu: “Không ngờ cô lại thích con chó này.”
Lúc Samoyed nghe thấy cái từ chó này, dường như tưởng là đang gọi nó, lập tức ngẩng đầu khỏi bồn chó, dùng ánh mắt ướt át nhìn họ, kêu ẳng ẳng hai tiếng, âm thanh vẫn non nớt, có phần lanh lảnh.
“Nó quả thực rất khiến người ta thích.”
Sau khi Bạch Nhất Nặc và anh ta hàn huyên một hồi, điện thoại di động của cô sáng lên, vừa vặn cũng sắp đến thời gian nghỉ ngơi, cô đã nói: “Vậy tôi đi ngủ trước đây.”
“Ừ, ngủ ngon.”
Sau khi Bạch Nhất Nặc về đến phòng, mở điện thoại di động của mình ra, phát hiện là tin nhắn của một vị khách gửi cho cô.
SH: [Lần trước nhìn thấy hàu tỏi ở trạng thái của cô, gần đây tôi đi công tác đến nước F, nghe nói hàu nơi này rất nổi tiếng (hình ảnh)]
Bạch Nhất Nặc liếc mắt xem cái tin nhắn này, còn tưởng rằng người gửi tin là thương gia cô đặt hàng.
Sau khi cô nhìn kĩ con hàu phía trên thì không dời mắt nổi.
Tuy là mùa hè quán đồ nhậu nướng thường xuất hiện hàu, rất nhiều người cho rằng hàu béo nhất vào mùa hè, nhưng thật ra càng đến mùa đông, độ mặn của nước biển càng cao, trong tế bào của hàu phải có nhiều a-xít a-min mới có thể cân bằng lượng muối bên ngoài, vì vậy mùi vị càng thêm ngon miệng. Hơn nữa nước lạnh sẽ làm hàu sinh trưởng từ từ, thịt càng gầy càng non hơn.
Sở dĩ trước kia cô đăng ba món ăn đó ở trong vòng bạn bè là bởi vì ba món này cô đều rất muốn ăn. Sở dĩ không làm hàu tỏi là bởi vì mọi người đã bỏ phiếu lựa chọn heo sữa quay.
Trong lòng cô vẫn có phần khát vọng đối với hàu tỏi.
Tuy là gần đây Bạch Nhất Nặc thường xuyên nhìn thấy hàu ở trong khu đồ tươi sống của chợ nông sản, chỉ có điều này đa số hàu này không tươi, cầm lên là ngửi thấy một mùi tanh không xua đi được.
Cô không muốn dùng hàu như vậy cho nên vẫn chưa ra tay làm đồ ăn có liên quan đến hàu. Mà bây giờ Thịnh Hàn lại gửi cho cô hàu trông ngon như vậy. Thịt bên trong tròn vo, vô cùng béo, chỉ nhìn qua đã có thể cảm nhận được sự trơn mềm và giòn tan của nó rồi.
Bởi vì chuyện đặt hàng heo sữa quay lúc trước, liên hệ giữa cô và Thịnh Hàn nhiều hơn, không tính là người xa lạ, giao lưu với nhau không có trở ngại gì.
Còn về vấn đề nước F cách Trung Quốc khá xa, cô không thèm để ý. Thật ra trước đây cô cũng rất thích mua sắm hương liệu và rượu ngon tại phiên bang, vì nguyên liệu nấu ăn quý hiếm cô sẵn lòng bỏ ra rất nhiều thời gian công sức.
Thế là cô không khách sáo nữa, trực tiếp hỏi: [Anh có thể đặt hàng những thứ này giúp tôi không?]
Thịnh Hàn bằng lòng, nói: [Tôi bảo trợ lý đi đặt hàng.]
Bạch Nhất Nặc cảm kích trả lời: [Cám ơn anh, anh đúng là một vị khách nhiệt tình.]
SH: [...]

Bạn cần đăng nhập để bình luận