Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 483 - Hàu tỏi 8




Lúc đó có rất nhiều người tham gia tiệm cơm Bạch Ký, trong đó bao gồm rất nhiều streamer trang web bình luận. Lúc đám fan hâm mộ này biết streamer của mình đi tham gia tuyển dụng thì vừa tức vừa sốt ruột, sợ bọn họ đổi nghề. Sau khi biết không được nhận, họ càng tức giận. Streamer của bọn họ lợi hại, lại đa tài đa nghệ như vậy, chỉ có họ không đi làm nhân viên phục vụ, chứ làm gì có lý nào bị từ chố?
Kết quả... Streamer của họ thua rồi!
[Ban đầu tôi đến là muốn lên án tiệm cơm Bạch Ký có mới nới cũ, không chọn streamer, không ngờ lần này bà chủ lại chọn ở tầng khí quyển.]
[Phải... Chênh lệch quá xa.]
[Nói thật tôi đã hiểu vì sao bà chủ lại chọn Quý Dư Trì kia rồi. Tôi là trẻ con, tôi chỉ biết làm đề trắc nghiệm, nếu để cho tôi chọn, tôi cũng sẽ đưa ra sự lựa chọn này. Thật xin lỗi Đại Xúc khu hội họa hu hu hu, tôi phản bội rồi.]
[Đừng ăn streamer nữa, nên ăn ảnh đế rồi.]
----------
Sau khi chỗ hàu này đến, để bảo quản mùi vị của chúng một cách tốt nhất, Bạch Nhất Nặc quyết định mau chóng làm một nhóm hàu này thành hàu tỏi.
Ăn sống hàu đã rất ngon miệng nhưng Bạch Nhất Nặc không ăn quá nhiều, muốn theo đuổi cảm giác càng ngon miệng hơn.
Linh hồn của hàu tỏi không chỉ ở trong hàu mà còn ở một muỗng nhỏ tỏi băm kia nữa. Tỏi này không phải đồ sống, tỏi sống vừa cay vừa kích thích, phá hỏng cảm giác của hàu, phung phí của trời.
Hàu vốn đã có cảm giác vô cùng tươi, nếu như mùi vị của gia vị khác quá kích thích thì lại che giấu sự tươi này, giọng khách át giọng chủ, bỏ gốc lấy ngọn.
Bạch Nhất Nặc làm tỏi ngâm tương Kim Ngân Hoa, chiên tỏi trong dầu đậu phộng trước, sau đó ở thêm một phần tỏi sống, ớt và đồ gia vị khác lên trên tỏi đã chín.
Tỏi chín trong tỏi ngâm tương Kim Ngân là màu vàng kim, đây chính là “Kim” trong tên gọi, tỏi sống là màu trắng, ứng với "Ngân". Phía trên còn nổi ít ớt màu đỏ, toả ra mùi tỏi nồng nàn.
Tỏi ngâm tương như vậy không có vị cay của tỏi sống, sẽ không che đậy vị tươi của hàu, ngược lại còn bổ sung cho hàu, khiến cảm giác và mùi vị của hàu tỏi càng thêm phong phú.
Bạch Nhất Nặc bắc một cái lò nướng ở bên cái bàn đá trong sân sau, bày bốn con hàu ở trên lưới nướng bằng sắt.
Bởi vì đang là thời gian nghỉ ngơi, những người khác đều ở trong sân sau, nhìn thấy tình cảnh này bèn vây xung quanh.
Bốn người vây quanh lò nướng, có một cảm giác vây quanh lò trò chuyện đêm khuya. Thế nhưng bây giờ mọi người không muốn nói chuyện, tất cả ánh mắt đều đổ dồn lên hàu nướng trên lưới.
Tô Mạt Mạt nhìn thấy hàu còn chưa mở vỏ, nghĩ đến cảm giác ăn hàu lúc trước, không nhịn được mà nuốt một ngụm nước miếng: "Bây giờ nó còn chưa mở vỏ, nướng như thế tới khi nào mới có thể chín chứ?”
Tô Mạt Mạt vốn dĩ vô cùng kháng cự hàu sống như đã biến thành người khác, dáng vẻ còn sốt ruột hơn bất cứ ai.
"Dục tốc bất đạt.” Bạch Nhất Nặc cười một tiếng: "Thật ra rất nhanh, lát nữa là được rồi.”
Lửa than càng cháy càng vượng, sau khi nướng chừng một phút liền có hơi nước màu trắng chui ra ngoài từ trong khe hở giữa vỏ hàu - dường như đang nói: "Tôi sắp mở vỏ rồi!”
Dưới nhiệt độ, hàu dần từ bỏ giãy giụa, vỏ trở nên lỏng ra, hơi hé miệng. Bạch Nhất Nặc lấy găng tay cầm lấy hàu, dùng cái muôi cạy vỏ hàu ra, vứt cái vỏ nhỏ hơn ở phía trên cùng đi, khiến vỏ to dưới đáy trở thành vật chứa tự nhiên.
Bạch Nhất Nặc cầm lấy tỏi ngâm đã chuẩn bị xong trên bàn đá, kiên nhẫn điểm xuyết một thìa tỏi ngâm tương ở trên mỗi một miếng thịt hàu màu trắng sữa.
Đến khi nước bên trong hàu hơi sủi bọt, Bạch Nhất Nặc bèn lấy găng tay cầm vài con hàu, đưa cho mỗi một người một con.
Quý Dư Trì nhận lấy hàu tỏi này, cầm lấy đôi đũa trên bàn đá, thong thả ăn một miếng hàu tỏi. Quý Dư Trì cảm nhận được là nước thịt hàu đầu tiên, Nước này vừa trong veo vừa mặn tươi, trước giờ đầu lưỡi của anh ta chưa từng cảm nhận được món ngon đạt đến trình độ này, khiến anh ta không khỏi ngẩn người.
Nhưng vẫn chưa hết, mỗi một loại trải nghiệm vị giác phía sau đều làm cho anh ta có chút kinh ngạc.
Sự tươi ngon của hàu, mùi thơm của tỏi giống như một giai điệu đẹp đẽ khiến anh ta say mê, dưới khúc nhạc nhiệt độ cao.
Quý Dư Trì ăn rất nhã nhặn nhưng tốc độ không hề chậm, Tô Mạt Mạt sốt ruột càng nhanh hơn, không đầy vài giây đã ăn hết hàu tỏi trong tay rồi. Cô ấy nhìn vỏ hàu trống rỗng, cảm giác mình giống như Trư Bát Giới ăn nhâm sâm, sao ngoáng cái đã hết rồi!
Tô Mạt Mạt vẫn muốn ăn tiếp nhưng lần này Bạch Nhất Nặc chỉ làm bốn con, mỗi người một con, đã chia hết phần rồi.
Tô Mạt Mạt không khỏi rơi vào trong sự chán nản, sờ miệng mình, nhìn cái vỏ rỗng tuếch, nếu không phải là bận tâm chung quanh có người, thậm chí cô ấy còn muốn lén lút liếm nước trên vỏ nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận