Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 513 -




Nhà máy sữa gần tiệm cơm Bạch Ký đó ở vùng ngoại ô, diện tích không tính là lớn, công nhân đều là người lao động nhiều năm.
Các công nhân viên biết tất cả quy trình sản xuất sữa, biết chất lượng tốt, hết sức yên tâm về sữa cho nên sữa uống trong nhà đều là hàng trong xưởng.
Mười mấy năm trước, nhà máy kinh doanh rất tốt, xưởng trưởng cũng rất phúc hậu, mỗi tết âm lịch đều có thể lĩnh được một lì xì lớn. Thế nhưng mấy năm gần đây dưới sự chèn ép của thị trường, khách hàng không thích đặt sữa nữa mà mua sữa từ trong siêu thị. Nhà máy cũng bắt đầu làm loại sữa bò đóng hộp đó nhưng không sánh bằng nhãn hiệu lớn, lượng tiêu thụ ngày càng thảm đạm.
Một vài công nhân nhắc nhở xưởng trưởng có thể mời đại ngôn.
Xưởng trưởng hít một hơi, không phải ông ấy chưa mời nhưng tài chính có hạn, không mời được minh tinh lớn, sau khi mời minh tinh nhỏ đại ngôn, tiền kiếm được còn chẳng bằng phí đại ngôn.
Lâu dần, nhà máy sữa bò sắp đóng cửa.
Lúc xế chiều, trong phòng làm việc, xưởng trưởng châm một điếu thuốc, mặt mày ủ ê nhìn bảng báo cáo, lầm bầm: “Quý này lại lỗ vốn.”
Thật ra ông ấy có thể làm giống như các nhà máy sữa khác, dùng thức ăn gia súc rẻ hơn, dùng giống bò sữa kém hơn, lại dùng loại kích thích tố thúc sữa khiến bò sữa tiết ra nhiều sữa hơn, như vậy vốn sẽ thấp xuống, bảng báo cáo sẽ đẹp mắt hơn. Thế nhưng ông ấy là người làm ăn thật thà, có tình cảm sâu đậm đối với sữa bò đã kinh doanh hơn ba mươi năm, không muốn sản xuất sữa mang kích thích tố, hủy đi danh tiếng tích lũy nhiều năm của nhà máy, không muốn nhìn thấy những hàng xóm láng giềng tin tưởng ông ấy uống sữa không khỏe mạnh.
Nhưng trong xã hội thương nghiệp tiết tấu nhanh, tư bản hóa này, người làm ăn như vậy sẽ kinh doanh không lâu dài được.
Xưởng trưởng ôm một chút hy vọng, hỏi công nhân: “Chúng ta cũng bày bán sữa bò trên shop online, lượng tiêu thụ thế nào?”
Công nhân nhìn điện thoại di động của mình, lắc đầu nói: “Không có điểm sáng. Cho đến bây giờ, fan của cửa hàng online chỉ có hơn một trăm người, lượng tiêu thụ hai hơn mươi hộp. Tuy là rất nhiều khách hàng quen nhưng vẫn rất ít người.”
“Ôi.” Xưởng trưởng hít một hơi: “Còn tiếp tục lỗ như vậy thì tiền dư của tôi mất ráo, thực sự không duy trì nổi nhà máy nữa.”
Lúc ông ấy đang than thở, công nhân đột nhiên nói: “Ôi, xưởng trưởng, không biết có chuyện gì mà lượng tiêu thụ đột nhiên tăng vọt, một trăm, hai trăm hộp, trời ạ, đã đến năm trăm hộp rồi. Đây là bug của phần mềm ư?”
Công nhân tò mò mở khung tin nhắn ra, phát hiện có rất nhiều tài khoản lạ gửi tin nhắn tới.
Makka Pakka: “Xin hỏi nhà các bạn có phải tiệm sữa bò mà ảnh đế đề cử không? Tôi có tìm nhầm không?”
Chú Heo Nhỏ: “Tôi muốn mua hai hộp sữa bò, kết quả vừa F5 cái sữa bò nhà các bạn đã bán hết rồi, có chuyện gì thế?”
Sau khi hiểu ra chân tướng sự việc, công nhân kinh hãi tột đỉnh, chạy đến trước mặt xưởng trưởng, kích động nói: “Xưởng trưởng, nhà máy của chúng ta được cứu rồi!”
----------
Buổi sáng ngày thứ hai, Bạch Nhất Nặc mua đồ từ cửa hàng cách vách trở lại tiệm cơm Bạch Ký, đột nhiên phát hiện một nhóm người đứng trước cửa.
Bạch Nhất Nặc lấy làm lạ, người từng tới tiệm cơm của cô đều biết nói tiệm cơm bọn họ mở cửa lúc mười hai giờ, bây giờ mới hơn mười giờ, họ tới sớm như thế làm cái gì?
Bạch Nhất Nặc đến gần nhìn, phát hiện bên trong có người trông cực kì quen mắt, đây không phải là người bán hàng của nhà máy sữa ư? Lần nào cô đặt hàng cũng tìm anh ta.
Người bán hàng nhìn thấy cô thì hai mắt tỏa sáng, kích động nói: “Xưởng trưởng, đây chính là bà chủ của tiệm cơm Bạch Ký.”
Người đàn ông trung niên cầm đầu nghe thấy lời nói của anh ấy, đi nhanh đến trước mặt Bạch Nhất Nặc, vẻ mặt cực kì kích động: “Thực sự rất cảm ơn cô, cô là cứu tinh của nhà máy sữa chúng tôi.”
Bạch Nhất Nặc mời bọn họ đến sân sau, rót chén trà cho bọn họ, nghe họ nói ngọn nguồn sự việc.
Lúc ấy Bạch Nhất Nặc mới biết Quý Dư Trì đăng link liên kết cửa hàng online của nhà máy sữa trên weibo, marketing cho nó, giải quyết khẩn cấp.
Xưởng trưởng mừng rỡ nói: “Nhà máy đã liên tục lỗ ba năm rồi, thật sự không chống được nữa, tôi quyết định nếu như tiếp tục lỗ như thế thì năm nay sẽ đóng cửa nó. Không ngờ người của quý tiệm lại đề cử nhiều khách cho nhà máy sữa như vậy, quả là tặng than trong ngày tuyết rơi.”
“Hơn nữa số lượng khách còn liên tục không ngừng mà tăng lên, nhà máy sữa này có thể tiếp tục kinh doanh rồi.”
Lúc đó Quý Dư Trì chỉ bảo Bạch Nhất Nặc đưa phương thức liên lạc của nhà máy sữa cho anh ta, nói chuyện còn lại cứ giao cho anh ta.
Cô không ngờ năng lượng của đối phương lớn như vậy, có thể trực tiếp biến tình trạng kinh doanh của một nhà máy sữa từ nguy thánh an.

Bạn cần đăng nhập để bình luận