Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 594 - Bữa tiệc toàn cá 30




Mỗi ngày đám cư dân mạng chỉ có thể nhìn hình ảnh đồ ăn mà những khách hàng đăng lên, nhìn chằm chằm đồ ăn đủ cả sắc hương vị mà chảy nước miếng. Đối với đám cư dân mạng, lời nói của những khách hàng ấy tràn đầy mùi vị khoe khoang, làm cho người rất bất mãn, thế là đám cư dân mạng bắt đầu phản kích.
[Bây giờ bà chủ Bạch đã có tiếng tăm rất lớn rồi, nhận được lời mời của nhiều bên. Mọi người nói xem, đầu bếp đẳng cấp cỡ bà chủ Bạch sẽ tiếp tục kinh doanh quán ăn nhỏ này ư?]
[Tôi xem ảnh chụp chợ đen rồi, chợ đen khói xông lửa đốt, cực kỳ không phù hợp với hình ảnh của bà chủ Bạch. Bà chủ Bạch nên bỏ việc mở tiệm cơm ở chợ đen, đi tìm một nơi có hoàn cảnh tốt hơn.]
[Tôi cảm thấy dứt khoát đừng mở tiệm cơm ở Hải Thị là tốt nhất. Mùa đông ở Hải Thị lạnh như thế, mùa đông ở thủ đô có hệ thống sưởi hơi, Bạch Ký nên đến thủ đô đi!]
Những khách hàng mắt điếc tai ngơ đối với những bình luận này, trả lời: [Vị chua của mọi người sắp tràn ra khỏi màn hình rồi. Chợ đen không kém như mọi người nghĩ đâu, lưu lượng người ở đây rất nhiều, hơn nữa sau mấy đợt sửa sang, hoàn cảnh càng ngày càng sạch sẽ xinh đẹp, công trình công cộng đều đủ cả.]
[Không nghe không nghe.]
Những khách hàng này nói không sai, bây giờ hoàn cảnh của chợ đen đúng là đã càng ngày càng tốt hơn. Hải Thị là đô thị lớn mang tính quốc tế, kiến thiết thành thị càng ngày càng tân tiến.
Nhưng mà sự thật phát triển ngoài dự liệu của bọn họ, tiệm cơm Bạch Ký đóng cửa rồi.
Trên cửa Bạch Ký có một thông cáo, tiêu đề bên trên cực kỳ bắt mắt: “Thông báo tiệm cơm Bạch Ký ngừng kinh doanh.”
Đồng thời trên chương trình nhỏ của tiệm cơm Bạch Ký cũng có thông báo, tiêu đề cũng y như vậy.
Bạch Ký khách hàng: “!!!” Nguy rồi! Sự việc không bị họ nói trúng đấy chứ?
Bà chủ Bạch thật sự muốn bỏ tiệm cơm Bạch Ký, nhìn về mảnh trời đất rộng lớn hơn ư?
Sau khi thi xong, Bạch Nhất Nặc đang chuẩn bị tiếp tục mở tiệm, trấn an khách cũ nhưng sự việc không được như mong muốn, đột nhiên có một đám người tới tiệm.
Người cầm đầu lấy giấy hành nghề của mình ra, nói: “Chào cô, tôi là Trương Minh, nhân viên công tác của đại đội chấp pháp cục quản lý thị trường.”
Đại đội chấp pháp cục quản lý thị trường có lẽ không dễ hiểu lắm, nói một cách đơn giản thì chính là giữ gìn trật tự đô thị.
Bạch Nhất Nặc nhận ra Trương Minh, họ thường hay lui tới trên con đường này, lâu ngày đã là người quen.
Trương Minh nhìn thấy Bạch Ký lớn như vậy, có chút kinh ngạc: “Bà chủ Bạch, được đấy, tiệm đã lớn như vậy rồi.”
Bạch Nhất Nặc cười nói: “Rất lâu trước đây đã mở rộng rồi, anh không biết sao?”
Trương Minh thở dài: “Trước đó tôi bị tạm thời điều đến ngành khác, gần đây mới vừa về, đã rất lâu chưa ra chạy việc bên ngoài rồi. Nếu tôi không trở lại nữa thì có lẽ hàng xóm láng giềng sẽ không còn nhận ra tôi nữa.”
“Sao lại thế? Tôi nhớ món anh thích ăn nhất là thịt kho tàu.”
Trương Minh nghe thấy tên thịt kho tàu thì cười gật đầu: “Trí nhớ của bà chủ Bạch thật tốt, khó trách cô buôn bán tốt như vậy.”
Trương Minh xoay người nói với cấp dưới của mình: “Mọi người đã nhớ đường đi đến tiệm cơm Bạch Ký rồi chứ, tôi không dạy mọi người lần nữa đâu.”
Bạch Nhất Nặc hơi nghi hoặc.
Trương Minh cười giải thích: “Những người này đều là sinh viên mới ra trường, vừa mới thi vào đội chấp pháp của chúng tôi. Bạch Ký rất nổi tiếng ở trên mạng, họ bèn hỏi chuyện này ở trong sở, thế là tôi bèn dẫn bọn họ đến chỗ cô.”
Bạch Nhất Nặc nhìn về phía đám nhân viên công tác này, phát hiện quả thực tuổi tác của họ rất trẻ, có vẻ mới bước chân vào xã hội, trên người có tính trẻ con khó có thể che giấu.
Sau khi Trương Minh nói xong, như thể nghĩ tới điều gì, bổ sung: “Đúng rồi, bà chủ Bạch, tôi tới đây không phải là vì chuyện này mà là tới từng nhà. Chợ đen là một phố thức ăn ngon, lại kinh doanh chợ đêm, từ trước đến nay là nơi cục quản lý thành phố giám sát nghiêm nhất. Mọi người ở đây sửa sang rất tốt, đường ống dây điện sắp xếp hợp lý, tai hoạ ngầm rất ít, nhớ phải bảo trì, mùa đông trời khô hanh, cẩn thận củi lửa.”
“Vâng, đã rõ.” Bạch Nhất Nặc nghiêm túc nói.
Trương Minh lại nói: “Vì kiến thiết thành thị văn minh của khu chúng ta cho nên chợ đen phải tiến hành chỉnh đốn và cải cách quy mô lớn lần đầu tiên.”
“Lần chỉnh đốn và cải cách này là vì suy nghĩ cho bộ mặt của thành phố, chợ đen có lịch sử mấy chục năm, là một con đường cũ, đầy ý nghĩa nhân văn. Nhưng dưới chi tiết phong phú cũng có một vài chỗ không hợp lý, ví dụ như mấy thứ quảng cáo viết nguệch ngoạc, mặt đất cũng gồ ghề. Nói chung, đã muốn chỉnh sửa mặt tiền cửa hàng thì phải chỉnh đốn và cải cách cả đường phố.”
“Tiệm của cô không có chỗ nào cần chỉnh sửa, có thể buôn bán bình thường nhưng cổng chợ đen sắp phải sửa đường.”
Điều này có nghĩa là lưu lượng người của con đường này không thể tránh khỏi việc giảm sút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận