Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 619 - Thủ đô 17




Tiệm cơm Bạch Ký này đã trở thành trạm mang tính tiêu biểu của khu vực này. Bà chủ còn rất trẻ, khí chất dịu dàng. Theo lời kể của các khách hàng, đám tham ăn chung quanh từ vóc dáng giá đỗ biến thành to con, không thể bỏ qua công lao của bà chủ quán này.
Bạch Ký nhỏ nhưng có võ, có rất nhiều món ăn. Tuy là mặt tiền cửa hàng không lớn nhưng rất đông khách, đội ngũ gần như phải xếp hàng đến nhà đối diện.”
Lời bộc bạch vừa dứt lời, Tiểu Tô vừa lúc đi tới trước mặt tiệm cơm Bạch Ký, ở cửa đông nghịt, toàn là người.
Sau khi khách hàng mới tới nhìn thấy sự rầm rộ này, trong lòng không còn ý định thử trong đầu nữa, thầm nghĩ quay đầu bỏ đi.
Tiểu Tô cũng như thế, anh ấy tò mò nhìn về phía khách hàng bên cạnh, lòng vẫn còn sợ hãi hỏi: “Nhiều người như thế, quán cơm này ngon đến vậy ư?”
Khách cũ lập tức gật đầu: “Đương nhiên là ngon rồi.”
Tiểu Tô lắc đầu: “Tôi không đợi nổi, nhiều người quá.”
Khách cũ cười nói: “Cậu còn non quá, nếu như không ngon thì lấy đâu ra nhiều người chờ ở chỗ này như vậy. Đợi cậu ăn được đồ ăn nhà cô ấy, cậu sẽ biết chờ đợi là đáng. Để ăn được cơm của Bạch Ký, tôi có thể chờ từ lúc mở tiệm đến khi đóng tiệm.”
Chú ấy nói quá khoa trương, Tiểu Tô tỏ vẻ mặt không tin.
Khách cũ nói: “Chỉ cần cậu ăn đồ nhà cô ấy thì cậu sẽ biết lời nói của tôi đúng cỡ nào. Bạch Ký không chỉ khiến người ta vui vẻ chịu chờ đợi, còn có thể khiến người ta nhớ thương, ăn bữa trước muốn ăn bữa sau, không muốn bỏ lỡ bừa nào.
Thời gian nhàn hạ, dẫn theo vài ba người bạn thân tới nơi này ăn một bữa sảng khoái, tâm trạng sẽ trở nên tốt hơn, cả người càng có tinh thần, ngay cả quan hệ bạn bè người nhà đều sẽ trở nên hòa thuận hơn. Ẩm thực có thể chữa lành lòng người, không hề sai đâu.”
Vẻ mặt vị khách cũ này tươi cười, đả động đến Tiểu Tô, giữ được Tiểu Tô đang định rời đi.
Lúc này, rất nhiều bình luận lướt qua trên màn ảnh.
[Tuy tôi biết đây là một phim tài liệu ẩm thực, cửa hàng ghi hình đều rất lợi hại, khách hàng chắc chắn rất nhiều, nhưng số lượng khách này quả thực đã vượt ra khỏi tưởng tượng của tôi. Nếu như tôi là Tiểu Tô thì tôi cũng muốn đi.]
[Tôi cũng vậy. Tuy quán cơm nhỏ này cũng không tệ nhưng chú ấy chân thành như thế thật sự hơi khoa trương, giống như đang tâng bốc ấy. Trẻ người non dạ thực sự là không biết sự hiểm ác của xã hội.]
Có thể là vì bà chủ nấu cơm nhanh, thời gian Tiểu Tô và bạn chờ không tính là quá dài, đợi hơn một tiếng, cuối cùng cũng vào được tiệm.
Tiệm này tuy nhỏ nhưng có võ, thực đơn cũng giống như vậy, đầy đủ mọi món hấp nấu xào chiên.
Tiểu Tô và bạn gọi món mình muốn, tràn đầy một bàn.
Khô bò xé sợi, thịt kho tàu, vịt quay quả mộc, bún thịt, sủi cảo chiên...
Lúc Tiêu Linh nhìn thấy vẻ ngoài của những món ăn này thì khoai tây chiên trong tay rơi bịch xuống, không nhịn được nuốt nước miếng: “Vãi đạn, chỗ thức ăn này trông ngon thật đấy.”
Mặt bạn bè lộ vẻ ai oán: “Sau khi nhìn thấy vịt nướng trên bàn, tớ cảm thấy cổ vịt trong tay tớ bỗng không còn ngon nữa, đây rốt cuộc là nỗi khổ nào của nhân gian chứ?”
[Vừa nãy tôi cảm thấy giá cả trên tờ thực đơn kia hơi đắt, tưởng là Tiểu Tô ngây thơ bị lừa, không ngờ kẻ ngây thơ lại là tôi, chỉ với vẻ ngoài này thôi đã là hoàn toàn xứng đáng, không, thậm chí còn hơn rất nhiều lần.]
[Màu sắc này, độ lửa này, cách bài trí này, tôi phục rồi. Nếu như không phải ống kính vẫn luôn đi vào theo Tiểu Tô, tôi còn tưởng rằng đây là nhà hàng lớn nào đó.]
Sau khi tất cả thức ăn đã lên bàn, tiếng nói chuyện lúc đầu giữa Tiểu Tô và bạn dần dần biến mất, nhìn chằm chằm thức ăn trên bàn không chớp mắt. Sau khi họ găos thử một đũa thì tốc độ càng lúc càng nhanh, thậm chí xuất hiện trạng thái tranh đoạt.
[Ha ha ha, con thuyền tình bạn nói lật là lật.]
[Tôi và bạn cũng như thế này. Có điều đồ ăn chúng ta tranh nhau còn lâu mới được đẹp như vậy hu hu hu.]
Sau khi ăn như rồng cuốn, trên mặt Tiểu Tô toàn là vẻ thoả mãn, không nhịn được khen ngợi mùi vị: “Đây là thịt kho tàu ngon nhất tôi từng ăn. Thịt kho tàu giống như một đóa hoa tươi, màu sắc diễm lệ, mùi vị tươi ngon, toàn bộ dầu mỡ bị luyện chế ra, béo mà không ngấy, cho dù ăn như rồng cuốn cũng sẽ không thấy ngàn, toàn bộ khoang miệng ngoại trừ thơm vẫn là thơm.”
“Thịt viên hầm không chỉ tinh túy ở chỗ thịt viên mà còn ở nước dùng. Nước dùng vừa tươi vừa ngon, cực kỳ đậm đà, tuyệt vời khôn kể, cảm giác thấm vào ruột gan mãi không tản đi.”
Tiểu Tô thở dài: “May mà chúng tôi không sợ đợi, mua một phần sủi cảo chiên ở cửa. Sau khi sủi cảo chiên này đặt vào xoong nông chiên lên tỏa ra mùi vô cùng thơm. Đầu bếp rõ ràng tuân theo cádh làm cổ, thêm tôm khô vào trong sủi cảo tam tiên, vị tươi và mùi hương nâng cao một bậc. Vừa cắn một miếng lập tức bị cảm giác xốp giòn cháy vàng khi ăn chinh phục.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận