Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 644 - Thủ đô 42




Bạch Nhất Nặc không biết giám khảo và khán giả có cách nhìn gì với cô, chỉ toàn tâm toàn ý chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn của mình.
Món ăn này có thể tính là món ăn hao tâm huyết nhất sau khi cô đi tới hiện đại.
So sánh với món ăn này mà nói, mì gạch cua, trong dê giấu cá, đậu phụ kim tương bạch ngọc trước đó có thể nói còn không được tính là em trai.
Món ăn cực kỳ giống với món của triều Đại Ngụy đó cần mười vị đầu bếp có tài nấu nướng tinh xảo, làm tinh vi tỉ mỉ cả một ngày mới có thể hoàn thành. So ra thì thời gian và công sức bỏ ra để làm món ăn này cũng không ít hơn.
Nơi đây không có người khác có thể hỗ trợ cô, tất cả gánh nặng đều đặt ở trên một mình cô, có thể tưởng tượng được áp lực trong đó.
Vì món ăn này, cô đã tắt điện thoại di động, trắng đêm ở trong phòng bếp, cân nhắc nguyên liệu nhiều lần, không ngừng thử, ngay cả ăn cơm cũng là đồ đệ nhắc nhở cô.
Bạch Nhất Nặc hít sâu một hơi, để nguyên liệu nấu ăn đã rửa sạch lên bàn.
Bắt đầu!
--
Trước khi An Án làm đồ ăn, khóe mắt liếc nhìn Bạch Nhất Nặc, tâm trạng phức tạp.
Cậu ấy chủ động đề xuất cá cược vì mấy nguyên nhân.
Đầu tiên, cậu ấy không cho là mình sẽ thua, thứ hai, cậu ấy muốn cho chú Viên nhìn thấy sự trưởng thành của cậu ấy.
Và cái kia lạm đổ say rượu cặn so sánh với, Chú Viên càng giống như phụ thân của bọn họ, cho bọn hắn chỗ dung thân, dạy bọn họ xử thế đạo lý, vì bọn họ quan tâm.
An Án nửa đêm tỉnh mộng, thỉnh thoảng sẽ nảy ra ý nghĩ, nếu như chú Viên thật sự là cha của bọn họ thì tốt biết bao?
Nhưng ý nghĩ này chỉ là một loại vọng tưởng, trái với hiện thực. Chú Viên không phải là cha của bọn họ, đứa con cháu coi trọng nhất cũng không phải họ mà là Kỷ Tử Hoài.
Kỷ Tử Hoài là con trai bạn cũ của chú Viên, được ông ấy bảo vệ và coi trọng. Ngay cả họ cũng không sánh bằng sức nặng của Kỷ Tử Hoài ở trong lòng ông ấy.
Thấy bọn họ ở chung thân thiết như cha con, trong lòng An Án cất giấu hâm mộ sâu đậm.
An Án không cầu địa vị của mình ở trong lòng chú Viên có thể vượt qua Kỷ Tử Hoài, chỉ cầu chênh lệch không nhiều.
Để có thể đạt được cái mục tiêu này, cậu ấy coi anh ấy như đối thủ suốt đời, vẫn luôn muốn thắng anh ấy.
Nhưng không đợi anh ấy so tài với Kỷ Tử Hoài, Bạch Nhất Nặc liền tiến vào tầm mắt của cậu ấy. Ấn tượng sâu đậm nhất mà cô để lại cho An Án chính là “sư phụ của Kỷ Tử Hoài”.
Cậu ấy chiến thắng sư phụ của Kỷ Tử Hoài thì cũng có nghĩa là cậu ấy thắng một bước.
An Án cụp mắt xuống, ánh mắt càng ngày càng kiên định, động tác trên tay trở nên vững vàng hơn.
Đồ ăn cậu ấy chuẩn bị làm là món ăn có độ khó cao nhất trong số các món ăn nhà họ Viên, cũng là một món ăn đẹp đẽ nhất, đó chính là “Long phượng trình tường”.
Long phượng trình tường là món ăn mà tổ tiên của Viên Ôn sáng tạo ra để chúc mừng lúc hoàng đế tiền triều lấy hoàng hậu. Sau khi hoàng đế hoàng hậu thưởng thức thì mừng rỡ không thôi, hết sức hài lòng, liệt vào món ăn phải làm trong mỗi lần yến hội.
Nhờ vào nó, tổ tiên của Viên Ôn đã giữ vững được thân phận ngự trù, làm tới tổng quản, danh tiếng vô lượng.
Sau khi ông qua đời, món ăn này liền tiến vào thực đơn món ăn nhà họ Viên.
Món ăn này quá khó, chỉ có cha của Viên Ôn có thể tái hiện được món ăn này, ngay cả Viên Ôn cũng chỉ có thể làm bán thành phẩm.
Nhưng ngộ tính của An Án cực cao lại rất chịu khó, cuối cùng đã học được món long phượng trình tường này.
Lúc cậu ấy làm ra món ăn này, biểu cảm vừa thỏa mãn vừa vui mừng của Viên Ôn khiến đến tận bây giờ cậu ấy vẫn khó mà quên được. Điều này làm mong muốn đưa tài nghệ nấu nướng đến đỉnh cao của cậu ấy càng kiên định hơn.
Sau năm giờ, cuối cùng An Án đã bày đĩa xong, chuẩn bị đưa món ăn này đến chỗ ngồi của giám khảo.
Nhưng sự việc dường như có chút kỳ quái.
Món ăn này xem như là món tốn thời gian, cần khoảng năm giờ, tại sao Bạch Nhất Nặc còn chưa làm xong?

Bạn cần đăng nhập để bình luận