Tiệm Cơm Nhỏ Của Thượng Thực Nữ Quan

Chương 78 - Phở gà 15




[Món ăn thường ngày của bạn hoàn toàn khác với món ăn thường ngày của tôi. ]
[Món ăn thường ngày à, nếu hôm nay chủ streamer không nói nấu món ăn thường ngày, tôi cũng không xem đâu.]
[Chủ streamer, tôi sẽ gửi miệng qua, hoặc là bạn gửi tay tới, bạn chọn một cái đi.]
[Chủ streamer dạy rất tốt, vấn đề chính là đầu óc nói đã học xong, nhưng bàn tay thì lại nói không.]
Đợi sau khi thành phẩm ra lò, comment tức thời trở nên nhiều vô kể, bánh bao hấp có tới chừng ba mươi hai nếp gấp, bên trong gạch cua nhiều đến nổi tràn ra ngoài.
"Bánh bao hấp hiện nay phổ biến với 32 nếp gấp sao? Trên trang chủ tôi cũng thấy một tiệm cơm nhỏ trong video, bánh bao hấp của người ta cũng có ba mươi hai nếp gấp."
"Tôi cũng đã xem đoạn video đó, trời ơi, hiện nay làm bánh bao hấp đều phải cuốn vào trong như vậy sao? Không gấp được ba mươi hai cái thì không thể gọi là bánh bao hấp à. Yêu cầu của tôi không nhiều như vậy, có thể ăn được cái ba mươi là tôi đã hài lòng rồi, cho nên chủ streamer có thể làm cho tôi một cái được không?"
"Bạn cho rằng ba mươi hai nếp gấp là do bạn tuỳ tiện gấp ra à? Nếu không có ba đến năm năm làm việc. Là người trong nghề, tôi xin nói rằng nội tình thâm hậu như vậy thì chỉ có sư phụ của Đỉnh Lâu mới lợi hại như thế thôi. Đương nhiên, ngoại trừ chủ streamer."
"Nói vớ vẩn, ngoại trừ những tiệm cơm lớn như Đỉnh Lâu và chủ streamer đây, tôi chưa từng thấy một tiệm cơm nào có ba mươi hai nếp gấp."
"Tự bạn xem đi, video ở ngay trên trang chủ đấy. Tôi không có bịa đặt."
"Tôi cũng đã xem đoạn video đó, không biết có phải là ảo giác của tôi hay không. Tại sao tôi cảm thấy lớp vỏ của chiếc bánh bao hấp do tiệm cơm nhỏ kia làm, lại mỏng hơn so với cái do chủ streamer làm thế nhỉ? Vỏ của nó mỏng tựa như một lớp giấy vậy."
Kỷ Tử Hoài cũng nhìn thấy mấy bình luận này, vốn rất hiếm khi tương tác với fan hâm mộ, mà nay anh ấy lại có chút phản ứng.
Anh ấy đã mất nhiều năm để học được món bánh bao hấp từ vị sư phụ có thâm niên lâu nhất ở Đỉnh Lâu, lúc đó sư phụ khen anh ấy có tính giác ngộ rất tốt, không chỉ học khá nhanh mà còn làm rất tốt. Sư phụ bảo khi anh ấy học xong, thì bánh bao hấp do anh ấy làm còn ngon hơn cả do ông tự làm.
Mà hiện tại, còn có món bánh bao hấp ngon hơn của anh ấy làm ư?
Kỷ Tử Hoài không khỏi khơi dậy lòng hiếu kỳ.
[Có phải các người đang nói về tiệm cơm nhỏ trong video trên trang chủ không? Gần đây có một blogger đã giới thiệu nó, các món ăn nhìn qua trông rất ngon, nhưng tất cả đều là món ăn thường ngày, không có nội dung kỹ thuật gì, tôi cảm giác vẫn là do chủ streamer làm tốt. Hiện tại, tôi vẫn không thể quên được đậu hũ Văn Tư mà chủ streamer đã làm lần trước, thực sự quá tuyệt vời.]
[Đúng thế, có phải chủ streamer đã lâu không làm video ghé thăm cửa hàng rồi không, hay số tiếp theo làm tiệm cơm nhỏ này đi.]
Kỷ Tử Hoài nghĩ ngợi một hồi, thật ra thời gian của anh ấy rất eo hẹp, mỗi ngày đều học nấu ăn, hơn nữa livestream cũng là do anh ấy gạt thời gian ra. Nhưng ngay khi vừa nghe được có người làm bánh bao hấp còn ngon hơn của mình, trong lòng của anh ấy liền nảy sinh sự tò mò vô tận.
"Được thôi, video tiếp theo tôi sẽ làm cái này."
…………………………
Vương Dũng từ sòng bạc đi ra, về đến nhà, còn chưa kịp đóng cửa, thì vợ anh ta bước tới.
Thấy bộ dạng chó nhà có tang* của anh ta, vợ anh tức giận đến mức mắt trợn trắng: "Lại thua sạch rồi à? Đã bảo anh đừng đánh bạc nữa, mà anh cứ nhất định phải đánh. Đem tiền trong nhà thua sạch, anh xem em phải làm sao bây giờ."
(*) Chó nhà có tang: dùng để chỉ những người mất nơi nương tựa, lang thang đây đó.
Vương Dũng đẩy vợ ngã xuống đất: "Mẹ kiếp, dù ông đây có thua thì cũng là tiền của ông, nếu mày ngày nào cũng không ra ngoài làm việc, ăn của ông, uống của ông, mà còn dám được đà lấn tới, tao thấy là mày không muốn sống nữa rồi."
Người vợ đau đớn đến mức kêu lên, không chịu thua, đứng dậy nắm lấy tóc của Vương Dũng: "Suốt ngày ở bên ngoài lêu lổng, tôi thấy anh là không muốn cái nhà này nữa."
Cả hai đánh nhau một hồi. Khi hai người đánh nhau, họ hoàn toàn không chú ý đến hình tượng, thậm chí còn không đóng cửa chính lại. Hàng xóm đi ngang qua ai cũng liếc nhìn, rồi lại dửng dưng bước đi. Lúc đầu sẽ còn đi can ngăn bởi vì lo lắng, nhưng bị hai vợ chồng mắng chửi cùng một lúc, về sau cũng không muốn quản nữa.
"Anh còn trách tôi sao không đi làm à. Anh có đi làm sao? Tiền của anh chẳng phải là do anh trai gửi tới sao? Còn không biết ngượng mà nói tôi, đúng là không biết xấu hổ."
Con trai tôi đang chơi game bên cạnh, nhìn thấy hai người đang xoắn lại thành một đoàn trên mặt đất, không nhịn được mà tháo tai nghe ra: "Hai người đúng là phiền chết đi được, muốn đánh thì có thể ra ngoài đánh được không? Con còn đang chơi game đây này."

Bạn cần đăng nhập để bình luận