Tiên Giả

Chương 315: Được mời

Một năm rưỡi trôi qua.

Trong mật thất truyền ra một tiếng thét dài, một cỗ pháp lực chấn động hùng hồn khiến vách tường đất mơ hồ rung động lắc lư.

Bốn vách tường động phủ bị một tầng ánh sáng vàng bao phủ ngăn cản âm thanh cùng pháp lực chấn động lại, không mảy may để lộ ra ngoài.

Sau một lát, Viên Minh đi ra khỏi mật thất, toàn thân tản ra một cỗ uy áp một cỗ cường đại đạt đến Trúc Cơ hậu kỳ.

Vốn dĩ hắn đã cách Trúc Cơ hậu kỳ không xa, sau khi phân hồn hóa giải tai hại của Trùng đan mang lại dược lực cường đại dị thường, cùng với linh hương hỗ trợ, tu luyện Cửu Nguyên quyết tựa như nước chảy thành sông.

Lúc này đây Viên Minh cũng không bất ngờ, khổ tu một năm rưỡi, phương diện thần hồn của hắn mới tính là tăng lên nhiều nhất.

Lúc trước hắn nhiều lần ra tay che chở phường Hắc Thổ cùng với phàm nhân khu vực phụ cận, lại cộng thêm Hồ Cát bày mưu tính kế, tín đồ Minh Nguyệt thần đã gia tăng lên hơn ba trăm người. Số lượng tín đồ bình thường đã không ít, cho nên nguyện lực thu tập được cũng theo đó mà nước lên thuyền lên.

Dưới sự phụ trợ của đông đảo nguyện lực, Viên Minh tu luyện Minh Nguyệt quyết một ngày đi ngàn dặm, hiện giờ đã gần viên mãn tầng thứ tư, củng cố thêm một đoạn thời gian là có thể cân nhắc đột phá tầng thứ năm.

Nói cách khác, tu vi hồn lực của hắn đã hoàn toàn vượt qua tu vi pháp lực.

Trong thức hải của Viên Minh, phân hồn lẳng lặng lơ lửng, hình thể đã khôi phục được dáng vẻ như lúc trước khi bị phân liệt, thậm chí còn lớn hơn một chút. Hơn nữa trong khoảng thời gian này phân hồn còn ngày ngày tu luyện Hoán Tâm quyết, hồn lực đã được ngưng luyện đạt đến mức độ hùng hậu như thể tinh thiết rèn qua trăm lượt vậy.

Phân hồn như vậy, nên hiệu suất luyện hóa tạp niệm trong nguyện lực hơn xa so với trước kia.

Viên Minh chậm rãi đi tới một gian mật thất khác, đẩy cửa đi vào.

Lúc này Tả Khinh Huy đang nhắm mắt tu luyện, khí tức trên người hùng hậu, cũng đã đạt tới Trúc Cơ kỳ.

Lại nói tiếp, tư chất Tả Khinh Huy vốn hơn xa Viên Minh, lại được cung ứng đầy đủ đan dược nên chỉ trong nửa năm đã đạt đến Luyện Khí đỉnh phong.

Sau đó, Viên Minh tiêu phí thêm một khoản linh thạch mua một viên Trúc Cơ đan trong thành Hãm Sa, để ông ta được thuận lợi Trúc Cơ.

Lại nói tiếp, tuy rằng đang dược trong thành Hãm Sa khan hiếm, nhưng nơi này rồng rắn lẫn lộn, cũng sẽ xuất hiện một vài vật phẩm có giá trị, đều là tu sĩ không kể xa vạn dặm đặc biệt mang đến.

Theo những năm này Viên Minh nhận thức được, thì ở đây chỉ cần có tiền là có thể làm được rất nhiều chuyện mà thậm chí ở Trung Nguyên cũng không làm được.

Tư chất Tả Khinh Huy bất phàm, đột phá Trúc Cơ kỳ xong cũng bắt đầu phục dụng Trùng đan tu luyện, pháp lực tiến cảnh gia tăng nhanh chóng, có thể dùng từ một ngày ngàn dặm để hình dùng. Chắc chắn trong vài năm nữa, ông ta sẽ bắt kịp được Viên Minh.

Chẳng qua không biết thân thể này có vấn đề gì, hoặc cũng có thể là vì đã chết rồi sống lại, hoặc do xung đột giữa tu luyện Kim Ảnh kiếm quyết và Trùng đan, hoặc do nguyên nhân nào đó mà màu da toàn thân ông ta biến thành màu vàng nhạt, nếp nhăn trên mặt lại tiêu tán đi rất nhiều. Hôm nay, nhìn ông ta lại như đang ở độ tráng niên.

Viên Minh cũng rất kinh ngạc, thế nhưng lại không định giải quyết chuyện này. Tả Khinh Huy vốn là tu sĩ Kết Đan của Trường Xuân quan, hắn còn lo rằng ông ta ra ngoài sẽ khiến người ta chú ý, đã như vậy lại không dễ bị người khác nhận ra.

Phân hồn trong thức hải Tả Khinh Huy cũng gia tăng lên nhiều, đây cũng là nhờ Viên Minh dùng nguyện lực tận lực bồi dưỡng nên.

Hồn lực của Phân hồn càng mạnh, khống chế Tả Khinh Huy càng thêm tự nhiên.

Thông qua Hoán Tâm quyết, phân hồn luyện hóa tàn niệm của Yêu thú trong Trùng đan trải qua năm dài tháng rộng, hồn lực cũng được rèn luyện cô đọng lại.

Viên Minh không đánh thức Tả Khinh Huy mà quay người rời đi. Vừa rời khỏi mật thất, sắc mặt hắn chợt thay đổi. Hắn thò tay lấy một tấm Truyền Âm phù trong người ra, đưa thần thức vào trong đó.

Truyền Âm phù vỡ vụn ra hóa thành một đoàn sáng trắng, một đoạn âm thanh vang lên trong tai hắn.

Trong mắt Viên Minh hiện lên một tia vui mừng, bèn đứng dậy rời khỏi chỗ ở, nhanh chóng đi tới một cửa hàng trong nội thành tên là Địa Linh Các.

Đây là một cửa tiệm buôn bán pháp trận khí cụ, hai tháng trước hắn đã đặt hàng một bộ pháp trận ở đây. Hiện đã hoàn thành.

Viên Minh đi vào trong cửa tiệm, báo ra tên họ, rất nhanh được người hầu dẫn vào nội đường. Một lão giả mặc áo xanh đã chờ sẵn hắn ở đây.

"Lỗ đại sư, ngài vất vả rồi." Viên Minh chắp tay nói.

"Ha ha, Viên đạo hữu khách khí. Lão phu vốn là làm ăn, làm gì có vất vả hay không vất vả? Pháp trận ngươi muốn ở trong này, kiểm tra lại xem?"

Lão giả mặc áo xanh lấy một hộp gỗ cao một xích đưa tới, bên trong là một trận bàn là kỳ trận, linh khí bức người.

"Pháp trận do Lỗ đại sư ngài đích thân luyện chế há có thể sai lầm, không cần kiểm tra." Viên Minh cười ha hả, thu hộp gỗ lại.

Lỗ đại sư trước mặt là Trận Pháp đại sư số một số hai trong thành Hãm Sa này, cũng vô cùng am hiểu luyện chế khí cụ trận pháp, Viên Minh tốn không ít linh thạch mới mời được người này động thủ, luyện chế một bộ Bắc Đấu Tinh Hồn trận.

Tự thân pháp trận này không có công hiệu đánh bại địch nhân, tác dụng duy nhất chỉ là hình thành nên một màn kết giới Tinh Hồn. Hồn lực trong phạm vi kết giới sẽ không thể chạy ra ngoài được. Đây là điều kiện tiên quyết để ngưng luyện Hồn đan, phương thức luyện chế cũng có ghi chép trong bí thuật Hồn đan, chẳng qua Viên Minh lại không thể nào tự luyện chế ra được.

Lỗ đại sư hết sức hài lòng với thái độ của Viên Minh, hàn huyên vài câu mới mở miệng tiễn khách.

Viên Minh còn đang trong giai đoạn thiết lập giao tình với Lỗ đại sư. Hắn còn dự định sau này thỉnh ông ta đích thân luyện chế cho mình pháp trận khác nữa nên thức thời cáo từ rời đi.

Sau khi bước ra khỏi cửa tiệm Địa Linh Các hắn mới vận dụng thần thức chui vào trong nhẫn trữ vật, dò xét pháp trận trong hộp gỗ. Hắn đối chiếu với những ghi chép trong Hồn đan bí thuật, phát hiện trận này không vấn đề gì mới hoàn toàn yên lòng.

Hiện giờ vạn sự đều chuẩn bị xong, chỉ chờ Minh Nguyệt quyết đột phá.

Viên Minh quay người về nhà, đi đến nửa đường đột nhiên dừng bước, quay người đi về hướng khác, sau một lát mới tới bên kia của nội thành.

Cửa hàng nơi đây đã thưa thốt hơn, các tòa nhà ven đường lại cao to rộng rãi, là nơi trú đóng của Tán minh. Xem như toàn bộ Tán minh thành Hãm Sa đều ở tại khu vực này.

Rất nhiều tu sĩ ra ra vào vào các trụ sở Tán minh, đa số đều rất vội vàng.

Viên Minh đi thẳng đến bên ngoài một trụ sở Tán minh tên là "Hổ Uy", có một người cao gầy khoác áo choàng đen kín mít đứng đó. Chính là Hoa Chi.

Thấy Viên Minh xuất hiện, Hoa Chi chạy ra đón chào, còn đưa qua một túi trữ vật.

"Thời gian mới bao lâu, đã thu hoạch được không ít a." Thần thức Viên Minh chui vào túi trữ vật, hai hàng lông mày nhướng lên.

Một năm nay Hoa Chi đều dành thời gian săn giết yêu trùng tại phụ cận thành Hãm Sa, thực lực cũng đã tăng lên.

Viên Minh nghĩ dù sao cũng là muốn giết yêu trùng, không bằng tiếp một vài nhiệm vụ săn giết yêu trùng, thu thập tài liệu, thuận tiện kiếm được chút linh thạch.

Chẳng qua là tốc độ săn giết yêu trùng của Hoa Chi vượt quá dự liệu của hắn, trong túi trữ vật đã chất đầy tài liệu yêu thú, dù có đem bán đi cũng có thể đổi ra một lượng linh thạch không nhỏ.

“Gần nhất thủ hạ của ta lại thêm vài đứa, tốc độ thu thập tài liệu đương nhiên sẽ nhanh hơn một chút." Hoa Chi truyền âm nói, giọng đầy sung sướng.

Viên Minh giật mình, phân phó Hoa Chi quay về chỗ ở trước, còn mình thì cầm lấy túi trữ vật đi vào Hổ Uy Tán minh.

Tuy rằng linh trí Hoa Chi đã khai mở không ít nhưng vẫn không biết nói chuyện, chuyện giao trả nhiệm vụ còn phải dựa vào hắn.

Từ cửa chính Hổ Uy Tán minh đi vào sẽ đến một đại sảnh rộng rãi, bốn phía xung quanh treo rất nhiều bảng nhiệm vụ với đủ loại nhiệm vụ trên đó.

Hổ Uy Tán minh có quan hệ mật thiết với cửa hàng pháp khí bên trong thành Hãm Sa, nên tuyên bố ra rất nhiều nhiệm vụ thu thập tài liệu yêu thú. Đây cũng là nguyên nhân mà Viên Minh tới nơi này. Hơn nữa cách hành sự của Hổ Uy Tán minh thoải mái, không cần là người của bản minh cũng có thể nhận nhiệm vụ ở đây.

Không ít tu sĩ đi đi lại lại trong đại sảnh, tra xét danh sách nhiệm vụ.

Viên Minh đi thẳng tới phía bàn đá dài phía trong cùng, lấy túi trữ vật chứa tài liệu yêu trùng cùng hai tấm thạch bài ra, đưa cho nam tử mặc áo xám phía sau bàn đá.

Hàng ngày tu sĩ áo xám phải xử lý không biết bao nhiêu vụ giao nộp nhiệm vụ nên nhanh chóng hoàn thành mọi việc. Bên trong nhẫn trữ vật của Viên Minh lại có thêm bảy tám trăm linh thạch.

Ngay lúc Viên Minh định quay người rời đi thì có một giọng nói từ bên cạnh truyền đến: "Ồ, không phải là Viên đạo hữu đó sao?"

Viên Minh ngẩng đầu, nhìn thấy một nam tử áo vàng đi tới, chính là Thôi Vũ Nhiên lúc trước từng có duyên gặp mặt.

"Thôi đạo hữu, đã lâu không gặp, Cũng tới nơi này tiếp nhận nhiệm vụ?" Viên Minh gập đầu hỏi.

"Đúng vậy a, Hổ Uy Tán minh không hạn chế người ngoài, ta tới nơi này tùy tiện nhìn qua. Ồ, tu vi Viên đạo hữu đại tiến a. Thật đáng mừng." Thôi Vũ Nhiên cảm ứng được khí tức trên thân khí tức trên thân Viên Minh đã thau đổi bèn cảm thấy hâm mộ, đồng thời cũng hoảng sợ.

"May mắn đột phá mà thôi, tu vi Thôi đạo hữu không phải cũng tiến triển không nhỏ a?" Viên Minh cười nói.

"Trúc Cơ trung kỳ há có thể đánh đồng với Trúc Cơ hậu kỳ. Tư chất tại hạ tầm thường, toàn bộ đều dựa vào ngoại lực phụ trợ, không cách nào so sánh với Viên đạo hữu ngươi." Thôi Vũ Nhiên lắc đầu nói.

"Thôi đạo hữu quá khen." Viên Minh khẽ cười đáp.

Ngay lúc này có một đại hán có râu quai nón đi tới bàn đá bàn giao nhiệm vụ, đứng cách đó hơn một trượng, quét mắt nhìn Viên Minh rồi nói với Thôi Vũ Nhiên: "Thôi đạo hữu, chuyện đã xử lý xong rồi, chúng ta đi thôi?"

"Xem ra Thôi đạo hữu đã có việc bận, ta không quấy rầy hai vị nữa. Cáo từ trước." Viên Minh cảm nhận Thôi Vũ Nhiên cũng không tệ, chỉ là trước mắt có việc bận rộn, không thể nói chuyện nhiều bèn nhân cơ hội nói.

"Nhắc tới cũng trùng hợp, ta cùng Thạch đạo hữu của Hỏa Nguyên tông mời được thêm mấy vị hảo hữu rồi, đang chuẩn bị tổ chức một buổi trao đổi hội nhỏ với nhau. Nếu Viên đạo hữu có rảnh, không ngại cùng đi xem sao?"

Thôi Vũ Nhiên lại mở miệng mời.

"Trao đổi hội? Cũng được." Viên Minh khẽ động tâm, lộ ra vẻ hứng thú.

Trao đổi hội là buổi tụ tập thường gặp giữa các tu sĩ với nhau nhằm nghiên cứu thảo luận tâm đắc tu luyện, thảo luận thế cục giới tu hành, cũng có khi giao dịch những vật phẩm mà mình không cần đến.

Từ khi Viên Minh bước vào Tu Tiên giới, dù từng nghe thấy nhưng vẫn chưa chưa bao giờ tham gia vào hoạt động tương tự này, hôm nay xem như mở mang kiến thức cũng tốt.

Đại hán râu quai nón nghe vậy chỉ lạnh lùng nhìn Viên Minh, mặt mang theo vẻ kiêu ngạo, tựa hồ như có chút bất mãn với việc Thôi Vũ Nhiên mời Viên Minh.

Viên Minh thấy vậy cũng sẽ không chủ động chào hỏi đại hán râu quai nón này. Nhìn từ khí tức, người này cũng liền cũng chỉ ở Trúc Cơ trung kỳ mà thôi.

Chẳng qua hắn đã từng nghe qua tông môn Hỏa Nguyên tông này, không phải là tông môn mà Ô Lỗ phụng mệnh vào trộm lấy công pháp, sau đó lại xuất hiện trong đấu giá hội hay sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận