Tiểu Nương Tử Là Ngư Dân

Chương 163:

Không hề bỏ thêm một chút gia vị nào, chỉ cần như vậy, một chén mì thịt hầm nước chát thơm nức mũi đã ra lò.
“Bàn số một, chén mì bốn lạng đã xong. Quả trứng hầm này là bản tiệm đưa tặng, coi như hàng tặng kèm có hạn của món ăn mới.”
Mới sáng ra, mùi hương lạ lùng này đã hấp dẫn không biết bao nhiêu người.
“Mùi thơm quá! Đây là loại mì gì vậy?”
“Ngươi xem trên tường đi, là món mì thịt hầm đó.”
“Quá thơm, ta cũng muốn một chén!”
Khách nhân đã yêu cầu, tự nhiên Lê Tương sẽ thỏa mãn, chẳng qua trước khi làm mì, nàng cũng nói rõ ràng với bọn họ một chút.
“Thịt hầm của bản tiệm, không chỉ có thịt ba chỉ, còn có thịt đầu heo, tim heo, gan heo, đại tràng heo, những thứ này sẽ ngẫu nhiên được thái bỏ vào bát mì. Nếu mọi người cảm thấy không ăn được, vẫn nên chọn mì khác đi.”
Nghe xong lời nàng nói, vài vị khách nhân đều im lặng. Người của bàn số hai ngồi gần khách nhân bàn số một, chỉ ngửi mùi hương bay thoảng qua, hắn đã cảm thấy đặc biệt thèm, nhịn không được chỉ vào bàn bên cạnh hỏi: “Chén của hắn được thêm thịt gì vậy?”
Lê Tương nghĩ một lát rồi trả lời: “Bát của vị khách đó là thịt ba chỉ và thịt đầu heo, mỗi loại vài miếng.”
Khách nhân của bàn số 2 nuốt nuốt nước miếng, ngồi xuống đối diện với bàn số một.
“Lão huynh, có thể nói cho ta biết thịt đầu heo này có ngon hay không? Có hương vị gì?”
Nam nhân ở bàn số 1 hút xong một ngụm mì, hắn vừa hưởng thụ vừa nói một câu ngắn gọn nhưng lời ít mà ý nhiều.
“Không ăn sẽ hối hận.”
Không nói quá chút nào, hắn chưa từng được ăn loại mì nào thơm như vậy, chưa nói tới tay nghề làm mì cực kỳ dẻo dai, chỉ tính độ đặc sắc đã khó có tiệm nào sánh được.
Đầu tiên phải nhắc tới nước dùng kia, mùi thơm nồng nàn, quẩn quanh chóp mũi, nhưng khi ăn vào miệng lại toát ra vị thanh đạm vừa vặn.
Tiếp theo nhất định phải nói tới thịt đầu heo mềm mại kia, đầu heo dùng nước chát hầm rất nhừ, cắn một miếng, khoang miệng lập tức tràn đầy vị thịt và mùi hương nước hầm. Ngẫu nhiên còn có thể ăn được một chút xương sụn bên trong thịt đầu heo, giòn tan, sần sật, lại mang theo một phong vị hoàn toàn khác.
A, suýt chút nữa hắn đã quên mất quả trứng kho kia.
Ngày thường, hắn ghét nhất là món trứng hầm kiểu này, thế nhưng hôm nay chỉ ăn hai miếng đã hết cả quả trứng, còn ngại không đủ để ăn! Cửa hàng này đúng là có những món ăn khiến khách hàng cam tâm tình nguyện bỏ tiền.
Khách nhân bàn số một ăn hết chén mì còn chưa đã thèm, thậm chí phải nói là hắn nhớ mãi không quên với món thịt hầm trong đó.
Vì vậy chờ tới khi chủ quán đi ra lấy tiền, hắn mới không nhịn được hỏi: “Chủ quán, không biết nhà ngươi có bán món thịt kho trứng này không? Ta muốn mua một chút về cho lão nhân trong nhà ăn. Món thịt hầm vừa mềm vừa thơm này, chắc chắn lão nhân gia sẽ thích.”
Lê Tương chỉ thoáng do dự một chút đã đồng ý ngay.
“Có bán, vậy ngươi vào phòng bếp đi, ta sẽ cắt cho ngươi.”
“Được được được!”
Khách nhân bàn số một hưng phấn đi theo Lê Tương vào phòng bếp. Vừa bước vào, hắn đã phát hiện phía sau bếp của Lê Gia Tiểu Thực này rất sạch sẽ, một cửa hàng biết giữ vệ sinh như vậy, hắn rất yên tâm mua đồ ăn ở đây.
Thơm quá, vừa bước vào phòng bếp, mùi thịt hầm đã điên cuồng chui vào mũi hắn. Rõ ràng vừa ăn xong một chén mì, vậy mà hắn lại cảm thấy đói, vô cùng đói.
“Một cân thịt kho giá hai mươi đồng bối, không mặc cả, cắt ngẫu nhiên, khách quan có ý kiến gì không?”
“Không có không có, cho ta hai cân. Cố gắng chọn chỗ nào mềm mềm một chút là được.”
Lê Tương gật gật đầu, nếu đã muốn mềm vậy không chọn đại tràng và lỗ tai heo, lão nhân gia rất khó nhai mấy thứ đó. Nàng trực tiếp gắp một miếng thịt ba chỉ và thịt đầu heo ra, lại cắt thêm chút tim heo, gan heo cho đủ hai cân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận