Tiểu Nương Tử Là Ngư Dân

Chương 199:

Liễu Kiều không quá hứng thú với thịt nhưng lại bị món cải mai hút no nước thịt ở bên dưới hấp dẫn. Món này rất hợp để ăn với cơm, nàng ấy lại hưng phấn gắp thêm vài đũa.
Người một bàn đều ăn thịt, nha đầu bên cạnh làm nhiệm vụ chia thức ăn đã cầm chén bắt đầu múc canh ra. Đây là món thứ ba, canh vịt già hầm củ cải chua.
Vừa ăn món béo ngậy như khâu nhục, lại được uống chén canh vịt hầm củ cải chua kia, dư vị phải nói là cực kỳ thoả mãn. Thịt vịt này được hầm cực kỳ mềm, lại là một món cực kỳ hợp khẩu vị của lão phu nhân.
“A! Lại tới nữa!”
“Bây giờ là món gì đây? Nhìn hơi có chút đỏ!”
Tất cả mọi người tò mò vô cùng.
Thanh Chi xoay người đặt một khay cua lông lên bàn.
“Món này tên là Đại Triển Hồng Đồ(), được làm từ cua lông hấp, chẳng qua cua lông này có tính hàn, nữ nhân không nên ăn nhiều, cho nên mỗi người chỉ có một con thôi. Chỉ cần mở cái mai này ra là có thể ăn ngay.”
(
) Triển khai kế hoạch lớn
Nàng ấy đã tận mắt nhìn Lê Tương và biểu tỷ của nàng đem thịt và gạch cua màu vàng từ những con cua lông đỏ rực lọc từng chút từng chút một, rồi bỏ vào mai của nó. Tại sao các nàng lại làm như vậy?
Nàng ấy có hỏi và nhận được câu trả lời rằng hai nàng ấy không muốn các vị phu nhân, tiểu thư gặp phải phiền toái khi thưởng thức chúng. Đúng là tri kỷ mà.
Hôm nay coi như các phu nhân tiểu thư được một lần mở rộng tầm mắt. Ngày thường bọn họ vẫn ngỡ bản thân mình ăn uống đã rất không tệ, ai ngờ tài nấu nướng của đầu bếp trong nhà Hoài ca này còn hơn phòng bếp nhà các nàng gấp cả chục lần.
Mỗi một món đồ ăn đều có tên cực kỳ ý nghĩa, khiến người ta hài lòng, hương vị còn rất ngon miệng. Ngay tại đây đã có ba vị phu nhân có tâm tư muốn cướp vị đầu bếp này.
Trong vòng nửa canh giờ, bọn họ được ăn vài món cát tường, cái gì mà Niên Niên Hữu Ngư (1), Tảo Sinh Hoa Quế (2). Tới khi ăn đến món Bách Niên Hảo Hợp dùng hoa bách hợp nấu thành canh, hầu như mọi người đã có chút no rồi. Vốn dĩ còn tưởng đã hết món ăn, ai ngờ vẫn còn một món cuối cùng.
(1) Mong một năm kiếm được nhiều tiền
(2) Đồng âm với câu chúc Tảo Sinh Quý Tử
Thanh Chi nhìn Lê Tương bỏ từng cục từng cục tên là bào ngư kia vào nồi canh gà, lại bỏ thêm chút rượu sau đó hầm nhừ, tiếp sau nàng lại dùng dầu hàu, canh gà, đường cát điều chế thành nước canh, cuối cùng mới bỏ thêm thứ gọi là bột củ sen kia vào.
Như vậy một nồi nước lập tức biến thành dinh dính, còn có màu trong suốt như hổ phách, khiến nàng ấy đứng nhìn mà thèm không nhịn nổi.
Kể cũng có lý, hôm nay nàng ấy đã nhịn lâu như vậy, còn chưa được một miếng nào vào bụng, nhìn bộ dáng các phu nhân, tiểu thư ăn cực kỳ hài lòng thỏa mãn kia, nàng ấy chỉ còn cách nuốt thầm nước miếng vào lòng.
“Tương nha đầu……”
Lê Tương làm xong món đồ ăn cuối cùng, trong lòng cũng được thả lỏng, từ nãy tới giờ nàng mới lộ ra gương mặt tươi cười.
“Biết ngươi đói rồi, ta đã để lại cho ngươi, qua đây, nếm một miếng đi rồi hãy ra ngoài.”
Thanh Chi há miệng, được Lê Tương bỏ một miếng vào, lập tức cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
“A! Ngon quá đi mất!”
Thật sự là lão thái thái cũng muốn nhai nha!
Thanh Chi thề rằng đây là lần đầu tiên nàng ấy được ăn một món thịt như vậy, nó mềm mại lại đàn hồi, càng nhai càng thơm. Ô ô ô…… Thật sự muốn bắt trói Lê Tương mang về sau đó mỗi ngày chờ nàng nấu cơm cho ăn.
“Tương nha đầu, món này tên là gì vậy?”
“Món này tên là Phong Vũ Đồng Chu().”
(
) Đồng hội đồng thuyền.
Bốn món ăn lạnh, tám món canh và đồ ăn nóng, tất cả đều đã được mang ra ngoài, lúc mới đầu những sư phụ, đệ tử kia còn có tâm lý khinh thường Lê Tương, tới nay tất cả bọn họ đều chuyển sang khiếp sợ, thậm chí có thể nói là bội phục sát đất rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận