Tiểu Nương Tử Là Ngư Dân

Chương 412:

Lúc trước nhận được tin nữ nhi mang thai, hắn còn vô cùng vui mừng, nhưng chưa được bao lâu đã biết chuyện Liễu gia gặp biến cố, thế nhưng nữ nhi nhà hắn chẳng hề truyền một chút tin tức nào về.
Quả thật là nữ nhi gả chồng như bát nước đổ đi. Nàng ấy lo lắng hắn sẽ gây khó dễ cho Liễu Trạch, cho nên gạt hắn tất cả mọi chuyện. Làm như thế, bảo sao hắn không giận dữ cho được?
Bây giờ hắn biết chuyện rồi, làm một người phụ thân, hiển nhiên hắn lập tức gác hết mọi chuyện lại, vội vội vàng vàng chạy qua đây.
Ngay lúc vừa vào thành, người hắn phái ra ngoài tìm hiểu tin tức đã quay về báo cáo, người nọ nói là Liễu Trạch đã tìm được phụ mẫu thân sinh, cũng đưa bọn họ tới một tòa tửu lầu còn sót lại của mình. Bởi vậy Kim Nguyên lập tức để cho xa phu đi tới nơi này.
Hắn giận dữ không vì chuyện gì khác, chỉ vì xảy ra chuyện lớn như vậy nhưng nữ nhi nhà hắn cũng không chịu thông báo cho nhà mẹ đẻ.
Lúc trước hắn đồng ý gả nàng ấy cho tên Liễu Trạch kia cũng vì ba phen bốn bận khảo sát mới tạm tin vào nhân phẩm của tên đó. Tiền ư? Với hắn, tiền là chuyện nhỏ, nhân phẩm mới là quan trọng nhất.
Kim gia bọn họ không thiếu chút tiền ấy của Liễu gia.
Hắn không biết đầu óc của nữ nhi nhà mình đã u mê như thế nào, tại sao chuyện xảy ra lâu như vậy mà vẫn không chịu thông báo cho người trong nhà một tiếng.
Nàng ấy đã hoài thai chẳng lẽ hắn còn có thể bắt nàng ấy ly hôn ư? Càng nghĩ càng bực, nha đầu chết tiệt kia, thật là tức chết hắn rồi.
“Chính Hiên, ngươi cảm thấy tửu lầu này như thế nào?”
“Khá tốt, bố trí tạm coi là tinh xảo, cũng rất sạch sẽ, vị trí không tệ lắm. Vừa rồi khi chúng ta bước vào, trong sảnh lớn đã kín người, chắc chắn việc buôn bán rất tốt.”
Kim Chính Hiên không để ý lắm, nơi này chỉ là một tửu lầu nho nhỏ thôi, bây giờ trong lòng hắn đang cực kỳ lo lắng cho muội muội. Liễu gia xảy ra chuyện như vậy, Liễu Trạch cũng chịu đả kích không nhỏ.
Ngày sau người một nhà muội ấy chỉ có thể trông chờ vào toà tửu lầu này, cứ nghĩ tới chuyện này, hắn lại không nhịn được mà cảm thấy xót xa.
Từ nhỏ muội muội của hắn đã từng chịu khổ bao giờ? Lại thêm chuyện nàng ấy thích Liễu Trạch như vậy, chắc chắn sẽ suy nghĩ, sẽ lo lắng Liễu Trạch khó xử, thậm chí còn tới mức chính mình chịu thiệt thòi cũng không nỡ nói ra.
“Phụ thân, nếu không để ta đi tìm tiểu muội trước?”
“Gấp cái gì? Chúng ta đã tới An Lăng rồi. Trong chốc lát nữa cứ gặp Hoài Chi trước, sau đó cùng hắn đi gặp người trong nhà bọn họ lại tính tiếp.”
Kim Nguyên nhận được tin tức nữ nhi nhà mình đã dọn tới một toà nhà trong số của hồi môn của nàng ấy, trong lòng hắn cũng thoáng có chút vừa lòng. Tốt xấu gì nàng ấy cũng biết chuyển qua toà nhà được hồi môn của mình.
Trong lúc hai phụ tử đang nói chuyện, đột nhiên bọn họ lại nghe được một thanh âm đặc biệt quen thuộc truyền đến từ ngoài cửa.
“Kim Hoa, ta quên cầm cuốn Uyên Ương Ký rồi, ngươi đi lấy giúp ta.”
Thanh âm quen thuộc như vậy? Còn cái tên Kim Hoa độc đáo kia, khiến hai phụ tử bọn họ đều sửng sốt.
“Tiểu thư, khi nào thì ngài dọn về trong nhà vậy? Ở tửu lầu này nhiều người hỗn loạn lắm, thật sự không tốt để dưỡng thai.”
Kim Vân Châu không thích nghe Kim Hoa nói những lời này.
“Tại sao lại không tốt để dưỡng thai? Ta hỏi ngươi, mỗi ngày ta ở nhà thường làm gì?”
“Thì, đọc sách……”
“Đúng vậy, ở trong nhà ta chỉ có việc đọc sách thôi, ở chỗ này ta cũng đọc sách, cũng ở trong phòng, có gì khác nhau không? Có chứ? Khác ở chỗ, ta ở nơi này được ăn ngon ngủ ngon, muốn gặp cô gia thấy được ngay, ở trong nhà có được vậy không?”
Kim Vân Châu không muốn nhiều lời, nàng ấy trực tiếp mở cửa.
“Kim Hoa, từ nhỏ ngươi đã theo bên người ta, ta cứ ngỡ ngươi phải là người hiểu ta nhất mới đúng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận