Tiểu Nương Tử Là Ngư Dân

Chương 497:

Đã nhiều năm Liễu Kiều không thường lui tới với các phu nhân tiểu thư trong thành, ấn tượng với bọn họ cũng không mãnh liệt lắm. Nhưng trước khi vị Sở phu nhân này được gả đi, nàng ấy và vị này cũng có chút sâu xa, bởi vậy mới nhớ mang máng tới.
Tuy chỉ là một chút chuyện lông gà vỏ tỏi giữa những khuê nữ với nhau, nhưng nhiều năm như vậy, nàng ấy vẫn còn nhớ rất rõ ràng.
“Ta còn nhớ, lòng dạ nàng hẹp hòi vô cùng, nhưng gương mặt lại rất xinh đẹp. Thế nhưng tay nghề của nha đầu ngươi giỏi như vậy, nếu nhận làm yến tiệc cho nàng, khẳng định có thể tăng thể diện cho vị Sở phu nhân đó, hẳn là nàng sẽ không làm khó dễ ngươi.”
“Cũng không nhất định, ngươi không biết nàng muốn mời người nào ư?”
Tần Lục đúng là tin tức cực kỳ nhạy bén, hắn có thể nắm rõ trong lòng bàn tay danh sách những người được vị Sở phu nhân kia phát thiệp mời. Lúc ấy trong đầu Lê Tương lập tức nhảy ra một suy nghĩ.
Hôm nay nàng tới đúng chỗ rồi!
Nàng chỉ biết số lượng người mà Sở phu nhân nọ mời tới, trong khi Tần Lục lại biết rõ người ta tên họ là gì.
“Ta không nói tới những người khác, chỉ nói tới vị phu nhân Giang gia kia thôi, nàng ta không phải người dễ đối phó. Tương nha đầu làm đồ ăn ngon mười phần, nàng ta cũng có thể hạ xuống thành năm phần. Chờ tới khi ra bên ngoài tửu lầu, năm phần sẽ biến thành ba phần, phỏng chừng sau đó, chẳng có phu nhân, tiểu thư nào chịu tới tửu lầu nhà ngươi đặt tiệc nữa đâu.”
Lê Tương: “…”
“Nàng và Sở gia phu nhân có thâm cừu đại hận sao? Còn làm ảnh hưởng tới người vô tội như chúng ta?”
Tần Lục lắc đầu cười nói: “Thật ra cũng không phải. Nàng cùng Sở phu nhân nhiều nhất chỉ xảy ra chút tranh chấp nhỏ, nói đùa rồi nâng thành cãi vã thôi. Ta nói nàng sẽ nhằm vào ngươi, bởi vì nàng là bà chủ của Thực Vi Thiên. Chắc ngươi cũng biết Thực Vi Thiên, tửu lầu ngoại thành gần chỗ của các ngươi nhất, trước kia lúc tửu lầu của các ngươi vẫn là trà lâu, trong số những tửu lầu ngoại thành, việc làm ăn của nhà nàng là tốt nhất. Nhưng bây giờ……”
Hắn cười cười, chưa nói xong đã ngừng lại.
Nhưng Lê Tương đã hiểu ý của hắn.
Hiện giờ tửu lầu làm ăn tốt nhất ngoại thành chính là tửu lầu nhà nàng. Hai nhà gần nhau như vậy, hiển nhiên nhà chịu ảnh hưởng lớn nhất chính là bọn họ. Đây cũng là chuyện không thể giải quyết được……
Cho nên vị Sở phu nhân kia mời bà chủ của Thực Vi Thiên tới tửu lầu nhà nàng có mục đích gì?
“Thế nhưng ở trong thành, việc làm ăn của tửu lầu Thực Vi Thiên cũng không tệ lắm, có lẽ người ta sẽ không thèm để ý tới chút béo bở này đâu, cho nên lời ta nói cũng chưa chắc chắn lắm.”
Thế nhưng loại khả năng đó viển vông lắm, nghe đã biết không có thật rồi.
Hiển nhiên Tần Lục không chỉ biết danh sách những người vị Sở phu nhân kia mời tới, hắn còn biết tính cách và thói quen hành động của những người đó như thế nào. Chắc chắn vị Giang phu nhân kia không phải người hiền lành.
“Từ từ!”
Đột nhiên Liễu Kiều đứng lên, rồi từ từ chạy về phòng của mình, cũng không biết nàng ấy làm gì ở trong đó, chỉ biết một hồi lâu sau, nàng ấy mới cầm một cuốn thẻ tre bước ra.
“Ta vừa nhớ tới, mấy ngày trước ta cũng nhận được một phần thiệp mời, lúc ấy chẳng kịp nhìn xem thời gian địa điểm ở đâu đã ném qua bên một bên rồi.”
Liễu Kiều rất trượng nghĩa sờ sờ đầu Lê Tương nói: “Để chút nữa ta cho Thanh Chi đưa ngươi về. Cứ yên tâm đi, đến lúc đó ta cũng tham gia yến tiệc lần này. Nếu có người dám bắt nạt ngươi, ta giúp ngươi xử lý nàng.”
Tần Lục ngồi bên cạnh không nhịn được cười.
“Phu nhân à, ngươi tính xử lý người ta như thế nào, ngươi còn không am hiểu tranh cãi với người khác đó.”
Một câu này không biết đã chọc đúng điểm mấu chốt nào của Liễu Kiều, chỉ thấy gương mặt nàng ấy lập tức đỏ ửng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận