Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 105: Trân Bảo Các Đấu Gia Hội

Chương 105: Trân Bảo Các Đấu Gia Hội

Nhưng hiện tại Trương Tú đã có tự tin. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, đứa con Tô Dương của nàng, cũng hết sức ưu tú! ͏ ͏ ͏ ͏

Tuổi còn trẻ, đã có thể đạt được huân chương Anh hùng hạng nhất của Đại Hưng thành, hoàn toàn xứng đôi với Tô Uyển! ͏ ͏ ͏ ͏

Về phần tuổi tác, Trương Tú càng không thèm để ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ lớn hơn hai, chính là ôm gạch vàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú rất hài lòng với Tô Uyển, bà ước gì có thể nhanh chóng bồng cháu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển rất nhanh đã thấy Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Giống như trước đây, Tô Dương lười biếng nằm trên ghế, ngâm một bình trà, nhàn nhã hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp ngày đông. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, ta nghe phụ thân nói, lần này trận chiến trợ giúp Đại Hưng thành, ngươi lập được công lớn? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển kéo một cái ghế đẩu, ngồi cạnh Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi có thể kể cho ta nghe được không? ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn đến gương mặt tuyệt mỹ của Tô Uyển, vẻ mặt sùng bái... Tô Dương không nỡ cự tuyệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nên, Tô Dương lại một lần nữa kể chuyện Đại Hưng thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều, vì không vội, nên hắn kể chi tiết hơn hôm qua trên bàn ăn. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi hắn kể đến năng lực ký sinh của Địa Ngục Huyết Đằng Hoa, biểu cảm của nàng cũng giống như Tô Tiểu Tiểu, khuôn mặt ghét bỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao lại có Hung thú Thực vật hệ kinh khủng như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế giới lớn như vậy, có hàng ngàn hàng vạn hung thú, Hung thú Thực vật hệ nhiều như vậy, có vài con xuất chúng cũng không có gì kỳ quái! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển có chút sùng bái nhìn Tô Dương, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thực sự không biết đầu óc của ngươi phát triển thế nào. Nhiều người như vậy không ai nghĩ ra, vậy mà ngươi lại đoán được chúng đều là phân thân... ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể là bởi vì ta thích suy nghĩ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng là nam nhân bình thường, được một mỹ nhân sùng bái, hắn thực sự rất hưởng thụ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Còn huân chương Anh hùng hạng nhất của Đại Hưng thành nữa, cha ta cũng không có... Có thể cho ta xem thử không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Được thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không có cách nào cự tuyệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Một cái huân chương thôi mà. ͏ ͏ ͏ ͏

Sờ một lát cũng đâu có hư! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển có ý tứ với hắn, hắn cũng biết tâm ý Tô Uyển! ͏ ͏ ͏ ͏

Suy cho cùng trước đây Tô Uyển đã đích thân đề cập qua. ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều hiện tại, hai bên đều ăn ý không đem tầng cửa sổ giấy kia chọc thủng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cảm thấy mình có tiềm lực làm tra nam. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng được người khác theo đuổi... Cảm giác thực sự không tồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển đột nhiên nhỏ giọng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật hâm mộ ngươi, có thể đi ra ngoài chiến đấu! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Tô Dương mới nhớ đến, Tô Uyển đã tốt nghiệp sớm hai tháng, hai tháng này nàng hầu như đều ở trong Thất Tinh thành. ͏ ͏ ͏ ͏

- Do Tô bá bá không cho phép? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ông ấy lo lắng cho ta, cảm thấy thực lực của ta không đủ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển hơi càu nhàu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ông ấy cũng không ngẫm lại, nếu ta không ra ngoài chiến đấu, sủng thú của ta làm sao có thể tăng lên thực lực! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ông ấy cũng là vì an toàn của ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hừ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dưỡng cũng không biết làm thế nào để an ủi Tô Uyển. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu không, ngươi đi khuyên nhủ cha ta? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương kinh ngạc nhìn Tô Uyển: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vì cái gì mà không thể? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không biết, cha ta có bao nhiêu yêu thích ngươi, ở nhà, suốt ngày Tô Dương dài Tô Dương ngắn, tai ta bị chai cả rồi... ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương rất muốn hỏi, hắn ngắn ở chỗ nào! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu ngươi đề cập chuyện này với cha ta, nói không chừng hắn sẽ đồng ý! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển oán giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cảm thấy nếu cứ đợi mãi trong thành thế này, ta sẽ mốc mất, sớm biết thế này, ta sẽ không tốt nghiệp sớm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Này có phải hơi bất tiện không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Có cái gì mà bất tiện, ngươi là bạn của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi, lần sau gặp Tô bá bá, ta sẽ nói giúp ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ nói đến việc Tô Uyển đã chiếu cố mẹ và muội muội nhà mình, yêu cầu này, Tô Dương phải giúp. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cảm ơn ngươi trước! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần khách khí! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, các ngươi không phải được nghỉ năm ngày sao? Ngày mốt có muốn tham gia hội đấu giá với ta không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghi hoặc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hội đấu giá gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không biết sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không biết! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó là Trân Bảo Các đấu giá hội. Trân Bảo Các một năm mới tổ chức hai lần hội đấu giá cỡ lớn ở Thất Tinh thành chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngày đó, sẽ xuất hiện rất nhiều trứng hung thú trân quý, thiên tài địa bảo để bồi dưỡng sủng thú, cùng với các vật phẩm trân quý như túi không gian vân vân. Ta còn thiếu một con sủng thú, muốn đến đấy xem thử. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cái gì? Ngươi còn chưa ký kết sủng thú thứ hai? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vẫn chưa! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển có chút ngượng ngùng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cha ta có cho ta một ít, nhưng ta có một chút kén chọn... ͏ ͏ ͏ ͏

Ngược lại Tô Dương lại nhớ đến Nham Thạch Ma Lỗi đang ngủ say ở túi không gian, thực lực chỉ đến Hắc Thiết cấp, nhưng tiềm lực lại bất phàm, Tô Uyển hắn là để ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều hắn vẫn không có ý định đem tặng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận