Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 108: Chủ Quản Trân Bảo Các

Chương 108: Chủ Quản Trân Bảo Các

“Tên: Nhãn cầu Ma Nhãn thú biến dị.” ͏ ͏ ͏ ͏

“Hiệu quả: Sau khi dùng, có thể tăng cường thị lực sủng thú một chút.” ͏ ͏ ͏ ͏

Tăng cường thị lực, là đồ tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần trước có thể tìm được Địa Ngục Huyết Đằng Hoa, chủ yếu là nhờ công lao thiên phú " Ưng Nhãn" của Bạo Phong Chi Ưng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ đấu giá viên trên đài giới thiệu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là nhãn cầu của Ma Nhãn thú cấp Bạch Kim, sau khi dùng có thể tăng cường một chút thị lực sủng thú, giá khởi điểm là năm vạn đồng Liên Bang! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi nữ nhân chủ trì tuyên bố, cả đấu giá hội đều im lặng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tăng cường một chút thị lực sủng thú, kỳ thật hiệu quả này có hơi vô bổ. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngự Thú sư càng thích vật phẩm tăng cường sức chiến đấu! ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều tăng cường thị lực, vẫn có giá trị chiến lược, đặc biệt là khi săn hung thú dã ngoại. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, đã có người ra giá: ͏ ͏ ͏ ͏

- Năm vạn! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cũng hô giá: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sáu vạn! ͏ ͏ ͏ ͏

Kỳ thật tiền trên người Tô Dương không nhiều lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vừa mới nhập ngũ một tháng, tiết kiệm không được bao nhiêu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn dự tính, lát nữa khéo lại phải vay Tô Uyển một ít tiền. ͏ ͏ ͏ ͏

Ghế lô phía dưới, một số Ngự Thú sư tham gia đấu giá ngẩng đầu lên nhìn về phía ghế lô. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngự Thú sư kia muốn tiếp tục ra giá đã bị đồng bạn bên cạnh vỗ một cái: ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đấy là lô ghế của thành chủ đại nhân... ͏ ͏ ͏ ͏

Người đấu giá lặng lẽ cúi đầu, im lặng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhãn cầu của Ma Nhãn thú, hắn cũng không nhất định là phải có. ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy không ai ra giá nữa, nữ đấu giá viên lại hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có ai muốn tăng giá không? Nhãn cầu của Ma Nhãn thú vô cùng hiếm lặp, phi thường thích hợp dùng cho sủng thú trinh sát! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà không ai đáp lại nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Cả đấu giá hội đều im lặng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ đấu giá viên có chút xấu hổ nhưng vẫn cố gắng mỉm cười chuyên nghiệp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sáu vạn lần thứ nhất! ͏ ͏ ͏ ͏

- Sáu vạn lần thứ hai! ͏ ͏ ͏ ͏

- Sáu vạn lần thứ ba... Thành giao! ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ đấu giá viên đã cam chịu rồi, nàng đương nhiên biết, người ngồi ở ghế lô thành chủ kia không phải thành chủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều nàng cũng không tiện nói rõ, ít lời thì ít lời vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Coi như kết một thiện duyên. ͏ ͏ ͏ ͏

Sáu vạn đồng Liên Bang đã mua được? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có hơi khó tin... ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều hắn vẫn rất vui vẻ, ít nhất là đến lúc này, cuối cùng cũng có chút thu hoạch. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Tô Uyển cười tủm tỉm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi biết tại sao cha ta lại không đến đây rồi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương giật mình! ͏ ͏ ͏ ͏

Hóa ra hắn đang chiếm tiện nghi của Tô Lợi Quần? ͏ ͏ ͏ ͏

Có điều nghĩ đến trứng hung thú trong tay Tô Uyển, hắn liền yên tâm! ͏ ͏ ͏ ͏

Rõ ràng là Tô Uyển chiếm tiện nghi của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói không chừng sau khi Tô Uyển trở về, còn vui đến điên luôn ấy! ͏ ͏ ͏ ͏

Không lâu sau, nhãn cầu của Tô Dương đã được đưa đến ghế lô. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc quẹt thẻ thanh toán, Tô Uyển nhắc nhở Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Huân chương của ngươi đâu? Lấy ra đi, Trân Bảo Các sẽ giảm giá cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Vì thế Tô Dương đưa huân chương Anh hùng hạng nhất của Đại Hưng thành ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy huân chương sáng long lanh kia, nhân viên Trân Bảo Các đều ngây người. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhân viên Trân Bảo Các nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Huân chương Anh hùng hạng nhất thành thị, có thể được giảm giá 10% khi mua bất kỳ sản phẩm nào bên chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Quẹt thẻ đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Vì thế, Tô Dương lại tiết kiệm được sán ngàn đồng Liên Bang. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển có chút hối hận nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ban nãy, lúc chúng ta cược trứng hung thú, ta lại quên mất, nếu không có thể tiết kiệm năm trăm rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Đến cuối đấu giá hội, các loại trứng hung thú trân quý đều xuất hiện, bao gồm hai quả trứng hung thú Bạch Kim cấp đã được chứng nhận, sau đó là tài nguyên quý giá bồi dưỡng trứng hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Cái này Tô Dương không cần lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Trứng hung thú tiềm lực Vương giả, Tô Dương ghét bỏ, sao hắn có thể dùng tiền mua tiềm lực Bạch Kim? ͏ ͏ ͏ ͏

Một lúc sau, đấu giá hội kết thúc, ngay lúc bọn Tô Dương định rời đi, nữ đấu giá viên xinh đẹp xuất hiện ở cửa. ͏ ͏ ͏ ͏

Phía sau nữ đấu giá viên, còn có một vị lão nhân cao gầy, với mái tóc trắng xóa và chòm râu sơn dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển vừa thấy vị lão nhân cao gầy kia liền cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trần chủ quản, sao ngài lại tới đây? ͏ ͏ ͏ ͏

Trần chủ quản cười nhìn Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta tới gặp vị tiểu huynh đệ này! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển hiểu ngay lập tức. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không biết Tô Dương tiểu hữu có thể đáp ứng không, chúng ta ra phía sau uống trà! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có chút do dự, có điều Tô Uyển kéo tay áo hắn, ý bảo hắn hãy đáp ứng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Đi qua một cánh cửa, cửa đóng lại dường như ngăn cách cả thế giới. ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh âm ồn ào biến mất, xung quanh là cây cối xanh tươi, hoa cỏ tươi tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy rằng là mùa đông, nhưng ở đây vẫn có một vài cây mai vàng đang tản ra mùi thơm. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi vào phòng khách, có người hầu mang trà thơm lên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta đã sớm nghe nói Tô Dương tiểu huynh đệ thiên phú phi phàm, bây giờ gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền! ͏ ͏ ͏ ͏

Trần chủ quản cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không ngờ, vậy mà giờ ngươi đã là Ngự Thú sư cấp Bạch ngân! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận