Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 142: Tinh Thần Kháng Tính Hi Hữu Cấp

Chương 142: Tinh Thần Kháng Tính Hi Hữu Cấp

Toàn bộ kén nhộng đều bị phá hủy, một đoàn người chậm rãi ra khỏi bãi đậu xe dưới lòng đất, đi theo đường cũ để trở về. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong quá trình rời đi, không xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Thực lực của nhóm người Tô Dương quá cường hãn, chỉ cần Mê Huyễn Điệp bình thường không tụ lại thành quy mô, hoàn toàn không có khả năng tạo thành cản trở đối với bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi họ lên tàu, phát hiện liệt xa trưởng Uông Hoằng vẫn chưa quay trở lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Đã hai mươi phút rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hành khách trên Nhuyễn Trùng liệt xa đã tỉnh giấc. ͏ ͏ ͏ ͏

Dưới sự chỉ huy của hộ vệ liệt xa, nhân viên phục vụ trên tàu bắt đầu cứu trợ những người sống sót của Thượng Thanh thành đang cực kỳ đói khát. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng đúng lúc này, Tô Dương nhận được lời nhắc của hệ thống: ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Chúc mừng ký chủ giải cứu hành khách thành công, thưởng cho Hi hữu cấp thiên phú… Tinh thần kháng tính!” ͏ ͏ ͏ ͏

“Mời ngươi xác định, thêm Tinh thần kháng tính thiên phú cho sủng thú nào!” ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không nghĩ nhiều, trực tiếp nói: ͏ ͏ ͏ ͏

“Đại Địa Bạo Hùng!” ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Địa Bạo Hùng chưa bao giờ rời khỏi hắn, Đại Địa Bạo Hùng có được Tinh thần kháng tính thiên phú, coi như là hắn cũng có! ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Đại Địa Bạo Hùng của ngươi đạt được thiên phú Tinh thần kháng tính Hi hữu cấp!” ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú của ngươi có thiên phú mới, tiềm lực trưởng thành được tăng cường, đề thăng từ Hoàng cấp hạ phẩm lên Hoàng cấp trung phẩm!” ͏ ͏ ͏ ͏

Trên liệt xa, mọi người đều đang hồi hộp chờ đợi Liệt xa trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lại qua nửa giờ buồn chán trôi qua, cuối cùng Uông Hoằng cũng xuất hiện! ͏ ͏ ͏ ͏

Sắc mặt hắn tái mét, vừa đi vào Nhuyễn Trùng liệt xa đã nôn ra một ngụm máu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn dùng khăn giấy lau vết máu ở khóe miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mọi người đã được cứu chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tất cả đã được giải cứu, còn tuận tiện cứu được hơn hai trăm người sống sót! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì chúng ta lập tức rời đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhuyễn Trùng cự ma bắt đầu chạy, tốc độ càng ngày càng nhanh... ͏ ͏ ͏ ͏

- Liệt xa trưởng, tình hình ở Thượng Thanh thành thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Có nữ nhân viên phục vụ rót một cốc nước cho Uông Hoằng, Uông Hoằng một hơi uống cạn, thở phào nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mọi người đều đã chết, ta nhìn thấy hai đầu sủng thú Bạch kim cấp đã chết, khả năng thành chủ Thượng Thanh thành đã hi sinh vì nhiệm vụ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Khắp nơi trong thành đều là Mê Huyễn Điệp... Trong nội thành, ta trực tiếp gặp phải ba đầu Thất Thải Mê Huyễn Điệp Bạch Kim cấp, suýt chút nữa không thể quay trở lại! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này đến đây là kết thúc, các ngươi không cần quan tâm nữa, ta sẽ báo cáo lên Tây Nam quân bộ, để họ phái người của tiểu tổ đặc biệt tới giải quyết! ͏ ͏ ͏ ͏

“…” ͏ ͏ ͏ ͏

Lời của Uông Hoằng vừa nói xong, trong toa vang lên một trận tiếng khóc. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên Nhuyễn Trùng liệt xa, một bộ phận đang muốn xuống tàu ở Thượng Thanh thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn có một bộ phận người dân địa phương ở Thượng Thanh thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Uông Hoằng cũng là một lão tướng, phục vụ trong quân đội từ thời trẻ, sau này lại đảm nhiệm Liệt xa trưởng của Nhuyễn Trùng liệt xa số 1056, vào nam ra bắc nhiều năm như vậy, đã sớm nhìn thấu chuyện sinh tử. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn liếc nhìn hơn hai mươi vị Ngự Thú sư Hoàng Kim cấp hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi có thương vong không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có thương vong, cũng may là nhờ vào lân phiến mà Liệt xa trưởng đưa cho chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì tốt, các ngươi trở về nghỉ ngơi trước đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Uông Hoằng miễn cưỡng mỉm cười: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần này đã làm phiền các ngươi, chi phí trên liệt xa của các ngươi lần này, tất cả đều miễn phí! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn Liệt xa trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏

Ba người Tô Dương, Hoắc Côn, Hà Anh Trác đưa ba người Cát Lạc An, Hoa Đạt, Bành An Quốc mới được giải cứu trở lại toa tàu số ba. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa bước vào toa tàu, Tiền Nhiễm và Phong Quang Diệu liền chào đón họ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hoắc đại đội trưởng, các ngươi trở lại rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hà đại đội trưởng, xảy ra chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Anh Trác kể lại với họ những gì đã xảy ra một cách đơn giản. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiền Nhiễm xoa sau gáy của hắn, bĩu môi, nhỏ giọng oán trách nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, ngươi không thể hạ thủ nhẹ chút được sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta sợ đánh nhẹ ngươi không ngất, còn phải thêm mấy cái! ͏ ͏ ͏ ͏

Tiền Nhiễm trực tiếp mất bình tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng đương nhiên biết Tô Dương đang cứu nàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Chính câu trả lời này khiến nàng có chút bất mãn. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận