Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 226: Truy Sát

Chương 226: Truy Sát

- Tiểu thư không sao chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân miễn cười gượng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không sao! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy mấy quả trứng kia thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân chỉ chỉ túi không gian buộc ở bên hông: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đều ở đây! ͏ ͏ ͏ ͏

Mục tiêu lần này của bọn họ chính là trứng của Xích Viêm Cự Tích. ͏ ͏ ͏ ͏

Bằng không bọn họ cũng sẽ không bị Xích Viêm Cự Tích nổi điên, bị hỏa tích đuổi giết. ͏ ͏ ͏ ͏

Một thành viên lâu năm thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đáng tiếc là mấy người Lưu Vân đều chết hết! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nghĩ đến ba thành viên đã chết, trong lòng nàng cũng hơi khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc dù giá trị của bảy quả trứng Xích Viêm Cự Tích cực cao, nhưng nếu không có vấn đề ngoài lề, bọn họ vẫn có thể rút lui toàn bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đều tại ta mới khiến kế hoạch xảy ra vấn đề! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng không thể trách tiểu thư được. Kế hoạch của ngươi không có vấn đề, chúng ta cũng đã thương lượng xong. Chẳng qua là lúc Lưu Vân đang thực hiện lại xuất hiện sơ xuất! ͏ ͏ ͏ ͏

- Trở về thì phát thêm chút tiền cho người nhà bọn họ đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì cám ơn tiểu thư! ͏ ͏ ͏ ͏

Vị Ngự Thú sư khá lâu năm thấy sắc mặt Liễu Mộng Vân tái nhợt, quan tâm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiểu thư, hình như những con Xích Viêm Cự Tích kia không đuổi theo, chúng ta nghỉ ngơi một lúc đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân lắc đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không, bây giờ không thể nghỉ ngơi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhớ tới tốc độ đáng sợ vừa rồi của Bạo Phong Chi Ưng của vị Hoàng Kim cấp Ngự Thú sư kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Có làm sao nàng cũng không muốn dừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vừa rồi, hình như ta đã rước lấy phiền phức! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói là vị Ngự Thú sư kia? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm, vừa rồi ta đã nhìn kỹ một chút, hắn là người của đại đội khẩn cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

Lão Ngự Thú sư có hơi không xác định hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể hắn không nhận ra chúng ta? ͏ ͏ ͏ ͏

- Khó mà nói! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy không thì chúng ta dứt khoát... ͏ ͏ ͏ ͏

Lão Ngự Thú sư dùng Chưởng Dao bổ một cái ở giữa không trung. ͏ ͏ ͏ ͏

Tại nơi hoang dã, không phải bọn họ chưa bao giờ gặp người của quân đội. ͏ ͏ ͏ ͏

Có lúc chỉ cần làm sạch sẽ một chút thì sẽ không có bất cứ phiền phức gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là ở chỗ sâu trong Nhạn Đãng Sơn, thì không có ai sẽ tra ra được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thôi được rồi, thực lực của đối phương rất mạnh, chưa chắc ta đã là đối thủ! ͏ ͏ ͏ ͏

Ở tầng mây trên bầu trời, đôi mắt màu vàng kim sắc bén của Bạo Phong Chi Ưng đang chăm chú nhìn chằm chằm những Ngự Thú sư này. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay vào lúc này, nó nghe thấy Tô Dương kêu gọi, lúc này nó mới xoay người rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Sắp đến chạng vạng tối, nhóm người Liễu Mộng Vân mới dừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Lửa đang cháy. ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy cái nồi sắt gác ở trên đống lửa, nước trong nồi sắt bắt đầu sôi trào. ͏ ͏ ͏ ͏

Có Ngự Thú sư mở nắp nồi ra, bỏ thịt khô vào, hơ chín rau cải, nấm cùng với rau củ dại tìm được ở gần đó. ͏ ͏ ͏ ͏

Các lính đánh thuê thường xuyên dãi gió dầm sương ở bên ngoài nên sẽ thường tự chuẩn bị một ít lương khô. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng ăn lương khô lâu, họ cũng sẽ khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

Ăn nhiều thịt nướng thì sẽ ngấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc sống ở nơi hoang dã, bình thường bọn họ sẽ không đánh chết hung thú. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ sợ mùi máu tanh sẽ bị khứu giác của hung thú lợi hại ngửi thấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cầm một bát canh thịt băm, nhẹ nhàng thổi hơi nóng bốc lên từ trong bát. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay vào lúc này, nàng chậm rãi đặt bát sắt trong tay xuống, nhìn về phía bầu trời đen như mực. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiểu thư, ngươi làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tinh thần có hơi không yên, ta luôn cảm thấy giống như chúng ta bị ai đó nhìn chằm chằm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Phong Vân Điêu đang tuần tra, chắc là không có chuyện gì đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không biết... Phong Vân Điêu không hề phát hiện thứ gì! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy chắc là tiểu thư đa nghi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hi vọng là vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong bầu trời đêm đen kịt, Tô Dương cưỡi Bạo Phong Chi Ưng, một đường xé gió. ͏ ͏ ͏ ͏

Đó là Bạch Kim cấp Ngự Thú sư, hắn không thể để nàng chạy thoát. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đã giết một con Thương Vân Chi Ưng Bạch Kim cấp của đối phương, trên tay nàng hẳn còn có bốn con sủng thú Bạch Kim cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, bản thân vị Bạch Kim cấp Ngự Thú sư kia có thể coi là thành năm con hung thú Bạch Kim cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho nên Tô Dương không thể bỏ qua. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là hai bên còn có cừu oán. ͏ ͏ ͏ ͏

Về phần vấn đề đối phương rất đẹp, Tô Dương không suy nghĩ nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đã gặp rất nhiều cô gái xinh đẹp rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Cũng không phải là không có ai có sắc đẹp tuyệt trần... ͏ ͏ ͏ ͏

Nói không chừng, hắn chỉ cần hơi biểu đạt một chút cảm tình, những cô gái xinh đẹp kia đã ngã rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng qua là những cô gái xinh đẹp kia không có thân phận Bạch Kim cấp Ngự Thú sư mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng thân phận có ích lợi gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu Tô Dương thích một cô gái, hắn sẽ không quan tâm đến những thứ đồ khác trên người đối phương. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận