Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 295: Phủi Tay Chưởng Quầy, Tiền Lương Ta Cầm, Công Việc Ngươi Làm

Chương 295: Phủi Tay Chưởng Quầy, Tiền Lương Ta Cầm, Công Việc Ngươi Làm

Liễu Mộng Vân lạnh nhạt nghiêm mặt, chào hỏi Hách Nhân: ͏ ͏ ͏ ͏

- Xin chào, Hách Đội phó! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi bây giờ là... ͏ ͏ ͏ ͏

- Phó quan của Tô đội trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Nhân kinh ngạc nhìn Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Thời điểm tỉ võ lần trước, hắn đã chú ý đến Liễu Mộng Vân. Khi ấy hắn vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, hắn thật sự nghĩ không ra vì sao con gái của Liễu Long lại gia nhập vào Đại Đội Khẩn Cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải cô nàng này nên ở Trân Bảo Các sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ chuyện càng không nghĩ ra nổi lại đến tiếp, sao lại thành phó quan của Tô Dương rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

Lấy thực lực, năng lực và tiềm lực Ngự Thú sư Bạch Kim cấp của Liễu Mộng Vân, cộng thêm bối cảnh hùng hậu, nếu muốn gia nhập vào Đại Đội Khẩn Cấp, ít nhất cũng phải an bài cho một quân hàm Thượng Uý chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Điền phó quan lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi thôi, chúng ta tới nơi dừng chân mới nhìn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Bố cục kiến trúc của Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14 không khác Tiểu Đội Khẩn Cấp số 7 là bao, có phòng làm việc, có nhà ăn, có một quảng trường nhỏ, có cả một khu phòng ở tiện nghi cho thành viên tiểu đội ở. ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện tại, thứ cần thiết nhất của đám người Tô Dương là sắp xếp công tác hậu cần cho tốt, để mười ngày sau còn tiếp đón bốn mươi vị Ngự Thú sư được điều từ mười ba Tiểu Đội Khẩn Cấp tới. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương tỉ mỉ quan sát phòng làm việc của mình, thoạt nhìn khá giống với phòng làm việc của Chúc Hiểu Sương. Trong phòng có một cái bàn gỗ thật lớn, mấy cái ghế da, còn có cả một cái sô pha. Phía sau có một cánh cửa, sau cánh cửa là một phòng ngủ tương đối rộng rãi, bình thường có thể nghỉ ngơi trong đấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Phòng làm việc của phó quan nằm ngay bên ngoài phòng làm việc của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương ngồi lên trên ghế da trong phòng làm việc, đột nhiên có cảm giác của một lãnh đạo. ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, Tô đội trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta vừa mới ký kết với con sủng thú thứ năm, trong thời gian tới ta cần dành thời gian bồi dưỡng nó, tranh thủ giúp nó trưởng thành, tăng cường sức chiến đấu của Tiểu đội 14 chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho nên, công việc sắp tới của Tiểu đội 14 sẽ do ngươi thay ta phối hợp với Hách Đội phó xử lý. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiền lương thì Tô Dương lĩnh, nhưng việc vặt vãnh trên tay, hiển nhiên là phải phân cho phó quan đi làm. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương định vị bản thân rất rõ ràng, hắn là người phụ trách dẫn đội chiến đấu, đôi khi cũng có thể dành thời gian bồi dưỡng một vài Ngự Thú sư cấp dưới, nhưng chuyện vặt vãnh trong tiểu đội thì hắn không muốn quản. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không có sức, cũng chẳng có thời gian, nhiệm vụ hàng đầu của hắn chính là bồi dưỡng sủng thú, tăng cường thực lực. Mà ý của Mã Văn Hồng cũng chính là như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, Thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân không cự tuyệt mệnh lệnh của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói với Hách Nhân: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hách đội phó, chuyện tiếp theo phải làm phiền ngươi rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Nhân nghiêm mặt gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Được thôi, ngươi cứ làm việc của mình đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Quả thực Hách Nhân đã chuẩn bị tâm lý cho việc Tô Dương sẽ phủi tay mọi chuyện, nhưng hắn thật không ngờ Tô Dương lại thẳng thắn như thế, mới bắt đầu ngày đầu tiên đã phủi luôn! ͏ ͏ ͏ ͏

Chờ sau khi Tô Dương rời đi, trong lòng Hách Nhân cảm thấy vô cùng khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hách đội phó, hiện tại Thiếu tá mới chỉ có 15 tuổi, mà ngươi cũng biết, một vị Ngự Thú sư kể từ lúc bắt đầu thức tỉnh cho đến 40 tuổi, chính là giai đoạn hoàng kim để tăng lên thực lực của bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân lên tiếng, lại nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Khoảng thời gian đó vô cùng quý giá, hi vọng ngươi sẽ hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta hiểu được ý của ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Nhân hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn về phía Liễu Mộng Vân cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng cũng may là hắn còn để lại ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Nhân suy nghĩ thông suốt rất nhanh, vốn dĩ hắn đã dự định sẽ một mình gánh vác công tác của Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14, huống hồ mặc dù Tô Dương bỏ đi, nhưng vẫn để lại Liễu Mộng Vân cho hắn. Liễu Mộng Vân có năng lực làm việc rất tốt, cô ấy hoàn toàn có thể giúp hắn bớt không ít khối lượng công việc. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây cũng là một chuyện tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay tại thời điểm Hách Nhân cùng Liễu Mộng Vân vội vàng cho công tác hậu cần của tiểu đội, vị cấp trên bỏ bê công việc Tô Dương kia đã cưỡi Bạo Phong Chi Ưng rời khỏi Xương Vũ Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Hư Không Du Linh mới chỉ có Hắc Thiết thượng phẩm, con đường thăng cấp của nó vẫn còn dài dằng dặc lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa mới bay đến sát biên giới của Xương Vũ Thành, Bạo Phong Chi Ưng đã nói cho Tô Dương biết, gần đấy có một đám Hồng Bì Ma Viêm Trư đang gặm cắn hoa màu, điều này khiến Tô Dương có hơi kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận