Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 327: Nhiệm Vụ Tuyên Truyền

Chương 327: Nhiệm Vụ Tuyên Truyền

- Xin hỏi là nhiệm vụ gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhiệm vụ tuyên truyền! ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏

- Xương Vũ Thành có tổng cộng năm ngôi trường chuyên bồi dưỡng các Ngự Thú sư, hàng năm chúng ta đều sẽ phái một vài thành viên Đại Đội Khẩn Cấp đến các trường này giảng bài, ngoại trừ việc giảng bài cho các Ngự Thú sư mới đó ra, còn thuận tiện tuyên truyền một chút về Tây Nam Quân Bộ chúng ta. Ta càng nghĩ càng cảm thấy, ngươi là người thích hợp để đi nhất trong số các thành viên Đại Đội Khẩn Cấp đang có mặt ở đây! ͏ ͏ ͏ ͏

Giảng bài? ͏ ͏ ͏ ͏

Phản ứng đầu tiên của Tô Dương chính là cự tuyệt, vì giảng bài có độ khó rất cao, hắn cảm giác nó còn khó hơn cả việc giết một cao thủ Bạch Kim cấp đỉnh phong nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phó đại đội trưởng, ngài nghĩ xem, ta mới vừa tốt nghiệp ra trường chưa được bao lâu! ͏ ͏ ͏ ͏

- Điều đó tốt lắm, tuổi tác ngươi không chênh lệch là bao so với bọn họ, vừa lúc có thể hòa mình cùng họ, có nhiều tiếng nói chung hơn! ͏ ͏ ͏ ͏

Mã Văn Hồng cười, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng không phải bắt ngươi đi dạy dỗ thật sự, ngươi chỉ cần kể chuyện cho bọn họ nghe, tuyên truyền về Tây Nam Quân Bộ chúng ta, ngươi cũng có thể phơi bày ra lực lượng bản thân, làm cho đám thiến niên kia biết, sau khi gia nhập vào Tây Nam Quân Bộ thì bọn họ có thể trở nên mạnh mẽ hơn... Ngươi hiểu không? ͏ ͏ ͏ ͏

Dĩ nhiên Tô Dương hiểu điều ấy. Tuyên truyền về sự tích huy hoàng của Tây Nam Quân Bộ, thuận tiện bồi dưỡng chiêu mộ nguồn nhân lực mới. Cho dù những thiến niên đó còn trẻ, nhưng sớm muộn cũng có một ngày bọn họ sẽ trưởng thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Tây Nam Quân bộ phận hy vọng sau khi các thiến niên đó tốt nghiệp, có thể ưu tiên nhập ngũ trước, nên nhiệm vụ này thoạt nhìn thì đơn giản, kỳ thật mang ý nghĩa rất lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cần bao lâu! ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong năm ngôi trường trọng điểm, ngươi chỉ cần phụ trách 5 lớp năm ba của trường Xương Vũ số một, mỗi lớp tốn của ngươi khoảng nửa ngày. ͏ ͏ ͏ ͏

- Lúc nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Mã phó đại đội trưởng đã giao nhiệm vụ, Tô Dương cũng không thể cự tuyệt, mặc dù Tô Dương không quá thích ứng với loại nhiệm vụ này, nhưng cũng không phải không thể tiếp nhận nổi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta sẽ bảo Điền phó quan sắp xếp ổn thỏa cho ngươi, sau khi ngươi nghỉ ngơi xong sẽ bảo Liễu Mộng Vân dẫn ngươi đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trở lại doanh địa Tiểu Đội Khẩn Cấp số 14, đơn giản nói chuyện mình nghỉ ngơi và nhiệm vụ của Mã phó đại đội trưởng cho Liễu Mộng Vân biết, bảo Liễu Mộng Vân lưu ý một vài thứ rồi mới rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Về đến nhà, Tô Dương phát hiện mẹ mình không có nhà, hỏi một người giúp việc mới biết bà đã bị bạn bè kéo đi dạo phố. Tô Dương lại hỏi thăm người giúp việc một chút mới biết được, những người bạn kia đều là nữ, là hàng xóm gần nhà hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói như vậy, nghĩa là mẹ mình đã từng bước thích nghi với hoàn cảnh ở nơi này rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ tới đây, Tô Dương vẫn cảm thấy có chút vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏

Đến buổi chiều, Tô Dương nghe được tiếng mẹ mình, bà đang chào tạm biệt với bạn. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc Trương Tú Như đẩy cửa, gương mặt còn mang nụ cười, trên tay cầm hai túi hoa quả. ͏ ͏ ͏ ͏

- Con trai, con về rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm, mới vừa về thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ, mẹ đi dạo phố rồi hả? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, bạn mẹ dẫn mẹ đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn họ còn hỏi ta chuyện của con. ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như ngồi xuống bên cạnh Tô Dương, cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hỏi chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hỏi con đã có bạn gái chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lập tức đứng dậy: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ, con còn trẻ mà! ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như cười híp mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có việc gì, ta biết mà, bây giờ ta chỉ lưu ý giúp con thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu ý? Hắn còn chưa tới mười sáu tuổi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương trực tiếp nằm lại trên ghế sa lon. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, con trai à, có phải gần đây biểu hiện của con trong quân bộ rất tốt không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không nói cho người nhà biết chuyện hắn thăng thức. Từ trước đến nay, chuyện của quân bộ, chuyện nhiệm vụ hắn chấp hành, hắn chưa từng nói cho người nhà nghe bao giờ, chỉ là không muốn mọi người lo lắng thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như nhỏ giọng thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trách không được bạn ta cứ hỏi thăm chuyện của con, lại còn vô cùng nhiệt tình với ta nữa... ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe đến đó, Tô Dương cũng không nhịn được muốn cười lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Những người có thể sống trong Xương Vũ Thành đều được xem là quý tộc ở đó, bọn họ cũng đều có quan hệ với Tây Nam Quân Bộ. Nếu nhanh nhạy tin tức, biết được thân phận của Tô Dương cũng là chuyện hiển nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Suy nghĩ một chút, hắn vẫn là nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ, gần đây con thăng chức, lên làm tiểu đội trưởng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như kinh ngạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiểu đội trưởng? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như nhỏ giọng hỏi ͏ ͏ ͏ ͏

- Thăng chức? Phải chăng sẽ bớt nguy hiểm hơn một chút không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hơi do dự, rồi vẫn gật đầu đáp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là đỡ hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận