Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 365: Cho Cả Băng Nguyệt Tinh Linh

Chương 365: Cho Cả Băng Nguyệt Tinh Linh

Bất quá Băng Nguyệt Tinh Linh nghe được lời nói của Liễu Mộng Vân, liền hoàn toàn ngồi không yên. ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu Mộng Vân, ngươi đi hỏi Tô Dương một chút, có thích sờ lên sủng vật băng băng lạnh lạnh hay không! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nghe được lời của Băng Nguyệt Tinh Linh, hít một hơi thật sâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng cảm giác, Băng Nguyệt Tinh Linh của mình cũng muốn làm phản rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không muốn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta muốn làm phản! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ách... Được rồi, ta giành thời gian hỏi giúp ngươi một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi U Minh Huyễn Ảnh Miêu ăn xong Linh Thần Quả, toàn bộ mèo thể liền lười biếng nằm trên mặt đất, không muốn nhúc nhích. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghi hoặc nhìn xem U Minh Huyễn Ảnh Miêu, Liễu Mộng Vân ở bên cạnh giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏

- Dược tính của Linh Thần quả vô cùng ôn hoà, sau khi U Minh Huyễn Ảnh Miêu ăn vào, phải cần một khoảng thời gian chậm rãi tiêu hoá, nếu như vận khí tốt, tiểm lực trưởng thành của nó có thể tăng lên một cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ngươi nhận lấy nó đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhuyễn Trùng đoàn tàu đã muốn ngừng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân thu hồi U Minh Nhuyễn Ảnh Miêu, sau đó nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá, ngươi còn Linh Thần quả sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thuận miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có a! Làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân hít một hơi thật sâu, mặt dày nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Băng Nguyệt Tinh Linh nhìn thấy Linh Thần quả, muốn một viên! ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch quang loé lên, Băng Nguyệt Tinh Linh một thân trắng như tuyết xuất hiện ở trước mặt Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh là loại sủng thú hình người hiếm thấy, tướng mạo đẹp vô cùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Một cặp cánh chim băng tuyết, còn có tóc dài tuyết trắng như thác nước, mắt to màu băng lam kia không có chút lạnh nhạt nào giống như lần trước, trong ánh mắt của nó, vậy mà mang theo một tia lấy lòng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương ca ca! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vừa nghe được tiếng xưng hô này, cũng có chút ghét bỏ mà hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi bao lớn? Có thể bán manh không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá, có thể cho ta một viên Linh Thần Quả hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đem một viên Linh Thần Quả vứt cho Băng Nguyệt Tinh Linh. ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh vội vã đưa tay tiếp được, rất sợ Linh Thần Quả rơi mất. ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh cùng U Minh Huyễn Ảnh Miêu giống nhau, tiềm lực trưởng thành đều là Hoàng cấp cực phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiềm lực trưởng thành đề thăng thành công, chính là Đế cấp hạ phẩm. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoàng cấp đến Đế cấp, đây là chênh lệch giữa trời và đất! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh đang đè nén nội tâm kích động nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ăn vào a! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Linh Thần Quả đối với Tô Dương mà nói, liền không có tác dụng gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ do hệ thống ban bố, sủng thú của hắn có thể tự động đề thăng tiềm lực trưởng thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Linh Thần Quả, không bị tiêu hao, giữ lại cũng là lãng phí. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn thấy, giao cho Băng Nguyệt Tinh Linh cùng U Minh Huyễn Ảnh Miêu là lựa chọn tốt vô cùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong hơn nửa năm nay, Liễu Mộng Vân đi theo hắn bôn ba xung quanh, dẫn đội bao vây tiêu trừ thế lực của Thú Thần giáo, làm viện tận tâm tận lực, dọc theo đường đi chịu không ít khổ. ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể nàng cho tới bây giờ đều không có oán giận qua cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Bây giờ U Minh Huyễn Ảnh Miêu giống như sủng vật của hắn, muốn vuốt thì vuốt, vô cùng ngoan ngoãn. ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh có dáng dấp rất đẹp, còn có thể dùng để ngâm nước, mùa hè tạo ra khí lạnh, những thứ này Tô Dương đều đã hưởng thụ hết. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, thật ra tăng cường thực lực của Liễu Mộng Vân cũng chính là tăng cường thực lực của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Một thủ hạ có thực lực không tồi, làm việc theo sách, có thể nhận mệnh bất cứ lúc nào, cảm giác khá tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh đang cầm Linh Thần Quả, gương mặt mừng rỡ. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vươn tay chỏ chỏ một cái vào cánh tay của nó, cảm giác lạnh lẽo trơn trơn, giống như một miếng ngọc thạch bóng loáng. ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh nhìn Tô Dương, Tô Dương giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta tò mò mà! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ! ͏ ͏ ͏ ͏

Nó vươn tay trực tiếp nắm lấy bàn tay to lớn của Tô Dương, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm giác như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hơi lạnh! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn chằm chằm vào băng sương trên tay nói. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta là Nguyên Tố hệ sinh mệnh! ͏ ͏ ͏ ͏

Bàn tay Tô Dương bóp một cái, Băng Tinh vỡ vụn: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau này ta cũng lấy một con sủng thú Nguyên Tố hệ để nhìn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đáng tiếc! ͏ ͏ ͏ ͏

Băng Nguyệt Tinh Linh ghét bỏ mà nhìn Liễu Mông Vân: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đáng tiếc ta có khế ước, cho dù có làm phản thì cũng không đi cùng với ngươi được! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân liếc nhìn Băng Nguyệt Tinh Linh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói muốn làm phản trắng trợn như vậy, có từng cân nhắc cảm nhận của ta không? ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Đoàn tàu Nhuyễn Trùng dừng hẳn, cửa từ từ mở ra, Tô Dương nhảy xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Thấy nhà ga quen thuộc ở Xương Vũ Thành, hắn giang rộng hai tay ra vươn người một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vẫn cũng xuống xe, lẳng lặng đứng cạnh Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Rốt cuộc cũng về đến nhà! ͏ ͏ ͏ ͏

- Lại trở về rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nửa năm rồi, không biết trong nhà như thế nào rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhớ lão bà sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không nhớ sao? À xin lỗi, ta quên ngươi còn độc thân! ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận