Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 427: Không Dễ Dàng

Chương 427: Không Dễ Dàng

Tô Dương thực sự không che giấu gì: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có vấn đề gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không có! Không có gì! Không có vấn đề gì! ͏ ͏ ͏ ͏

Vu thành chủ vội vã trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như là những Ngự Thú sư Bạch Kim cấp khác, nói mình đánh lui hung thú triều, Vu Hạo chắc chắn sẽ cho rằng đối phương đang khoác lác. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng Tô Dương thì khác! ͏ ͏ ͏ ͏

Vu Hạo đã từng chiến đấu cùng với Tô Dương, biết rõ năng lực chiến đấu của Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là Địa Ngục Huyết Đằng hoa kia, năng lực xoay chuyển chiến cuộc này, thực sự vượt quá sức tưởng tượng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mấy ngày gần đây, các ngươi có gặp phải nguy hiểm gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật ra thì cũng tàm tạm, khi chúng ta rời khỏi Vạn Dương thành chưa được bao xa, mấy ngày gần đây cũng không đụng phải hung thú lợi hại gì, chỉ là đi tiếp nữa, thì khó mà nói được! ͏ ͏ ͏ ͏

Vu Hạo lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế nhưng hiện giờ Tô đội trưởng đã về đây rồi, áp lực của chúng ta giảm xuống không ít. ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Thông báo nhiệm vụ: Hộ tống dân thường của Vạn Dương thành an toàn đến Như Chương thành, tỷ lệ tử vong không vượt quá mười phầm trăm!” ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Phần thưởng nhiệm vụ: Có thể chỉ định một sủng thú ngẫu nhiên thăng cấp thiên phú lên một bậc, thiên phú thần thoại cấp ngoại lệ!” ͏ ͏ ͏ ͏

Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Một câu nói tùy tiện của Vu thành chủ, khiến cho Tô Dương nhận được một nhiệm vụ tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Có số lượng người tử vong, độ khó của nhiệm vụ này không tính là quá cao. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như yêu cầu hộ tống toàn bộ mấy vạn thường dân này an toàn đến Như Chương thành, Tô Dương mới thực sự không chắc chắn được. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong nơi hoang dã như này, có rất nhiều nguyên nhân dẫn đến tử vong. ͏ ͏ ͏ ͏

Độc trùng, hung thú, thức ăn có chất độc, thân thể suy yếu, ngã ngoài ý muốn... Cũng có thể khiến người ta tử vong. ͏ ͏ ͏ ͏

Khoảng chừng một tiếng sau, Hách Nhân quay về đội ngũ. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn trông thấy Tô Dương an toàn quay về, cũng vô cùng vui vẻ. ͏ ͏ ͏ ͏

Ban đêm, đại bộ đội mấy vạn người chậm rãi ngừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Các Ngự Thú sư thanh lý toàn bộ những hung thú ở phụ cận. ͏ ͏ ͏ ͏

Các dân thường được chỉ huy tìm củi gỗ, đốt lửa. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại đa số dân thường đều không mang theo lều trại, cũng không mang theo quá nhiều lương thực. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng khi Vu Hạo rút khỏi Vạn Dương thành, dọn sạch mấy kho lương thực của Vạn Dương thành đi, sắp xếp thành hai mươi xe tải khổng lồ. ͏ ͏ ͏ ͏

Những lương thực này dùng tiết kiệm một chút, cũng có thể gắng gượng đủ để tiêu hao trên đường. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương và Liễu Mộng Vân cùng ra ngoài săn giết hung thú, mang theo bốn con hung thú Bạch Kim cấp khổng lồ quay về. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vu thành chủ, nấu cả mấy thứ này lên đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân để U Minh Huyễn Ảnh miêu cắt nhỏ thi thể hung thú ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Các đầu bếp với sự trợ giúp của Ngự Thú sư, cùng cầm hơn mười mấy nồi lớn, thích chí mang thịt, đầu khớp xương của hung thú ném từng cục vào trong nồi nước sôi sùng sục, đổ vài thìa muối vào bên trong nồi lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Mùi thịt thoang thoảng, rất nhiều Ngự Thú sư và bình dân đều ngửi thấy mùi hương, nhìn về phía mà mùi thịt tỏa ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Về mùi máu tanh, đám ngươi Tô Dương, Vu Hạo thì vốn không có ý định giấu diếm. ͏ ͏ ͏ ͏

Ở đây tụ tập hàng mấy vạn người, rất dễ bị hung thú phát hiện. ͏ ͏ ͏ ͏

Có mùi máu tanh hay không, thật ra cũng không quá quan trọng. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi thịt được nấu xong, bắt đầu phân phối. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngưởi của tiểu đội khẩn cấp 14, được sắp xếp trước nhất, sau đó là quân đội Ngự Thú sư của Vạn Dương thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhân viên y tế chăm sóc người bị thương, quân đội thành vệ quân mỗi người gắng gượng ăn được một miếng thịt. ͏ ͏ ͏ ͏

Cuối cùng mới là bình dân. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng, mấy vạn dân thường phía sau, đương nhiên là không thể nào thỏa mãn toàn bộ được. ͏ ͏ ͏ ͏

Bắt đầu, mỗi người được phân một miếng thịt, một cục xương, sau chỉ còn dư lại canh thịt, cuối cùng các đầu bếp mới bắt đầu đổi nước canh... ͏ ͏ ͏ ͏

Bận rộn đến qua nửa đêm, các đầu bếp điên cuồng trộn nước vào bát canh thịt đều ngượng ngùng, xe cứu hỏa vận chuyển nước đều chạy tới chạy lui vài chuyến, lúc này Vu Hạo mới ra lệnh cho người dân thường đang xếp hàng quay về. ͏ ͏ ͏ ͏

Những thường dân kia đương nhiên lòng tràn đầy mất mát, thế nhưng bọn họ cũng chỉ có thể chấp nhận. ͏ ͏ ͏ ͏

Lương thực vừa mới được phát xuống, cho dù không ăn được thịt, bọn họ cũng không đói được. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn Vu Hạo, phát hiện khi làm thành chủ, cũng thật sự không dễ dàng. ͏ ͏ ͏ ͏

Mới vừa sáng ngày mới ngày thứ hai, Tô Dương nghe thấy tiếng kèn chói tai, nghe thấy mấy tiếng súng vang lên, sau khi thu dọn xong, ra khỏi lều bạt, biết được đội ngũ phải khởi hành sau mười phút. ͏ ͏ ͏ ͏

Theo lời Vu Hạo mà nói, chính là thừa dịp trông thấy được, cố lên đường. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thả Bạo Phong chi ưng ra, trinh sát động tĩnh của những hung thú mạnh ở phụ cận. ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn một tháng sau, cuối cùng thì Tô Dương cũng trông thấy cổng thành Như Chương thành, hắn thở phào nhẹ nhõm. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận