Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 431: Hôn Lễ Của Tiểu Tôn Nữ Nhà Diêu Tinh

Chương 431: Hôn Lễ Của Tiểu Tôn Nữ Nhà Diêu Tinh

Một vạn đồng liên bang, đối với người bình thường mà nói, là một khoản tiền lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng đối với Ngự Thú sư như Tô Dương mà nói, đó chỉ là một khoản không đáng kể. ͏ ͏ ͏ ͏

Tìm đại một quả trứng hung thú có tiềm lực Hoàng Kim cấp, cũng có thể bán được mấy vạn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ ngần đó thôi, đây là quy định bên trong Tây Nam quân bộ, đã thi hành hơn một trăm năm nay, ta biết rõ tính cách của Diêu đại đội, hắn khác với Mã phó đại đội, hắn không thích vẻ ngoài phô trương thanh thế, ngươi đưa nhiều tiền, nói không chừng còn bị hắn xem thường! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân suy nghĩ một chút rồi lại tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế nhưng ngươi cũng có thể đi hỏi đám người Chúc đội trưởng một chút, phần tiền mừng những người của tiểu đội khẩn cấp 13 đều giống nhau cả. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hình như ngươi rất rành về mấy việc này! ͏ ͏ ͏ ͏

- Những nhân vật quan trọng như Diêu đại đội, ta biết tương đối rõ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy mặc quần áo gì đi thì thích hợp? ͏ ͏ ͏ ͏

- Mặc quân phục là được rồi, nếu như người nhà cũng đi cùng, có thể để bọn họ trang điểm một chút, đừng xa hoa và long trọng quá, mộc mạc, sạch sẽ gọn gàng sẽ dễ giành được sự hảo cảm của người khác hơn! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Những người được Diêu đại đội mời, đại đa số đều là người của Tây Nam quân bộ, người của quân bộ thì chỉ nhìn vào quân hàm, thực lực và chiến công. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bắt đầu ký đơn nghỉ phép cho thủ hạ của mình: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng rồi, ngươi có phải đi không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Diêu đại đội đâu có mời ta... ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân buông lỏng tay, bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Xem tình hình, người Liễu gia chúng ta có thể phải tham dự, xem xem bên phía gia tộc có thể cho ta một vị trí hay không! Thật ra thì ta sao cũng được! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi phê chuẩn hết các đơn xin nghỉ phép, Tô Dương thương lượng với Hách Nhân một chút, hắn nghỉ ngơi trước, sau đó sẽ đến phiên Hách Nhân. ͏ ͏ ͏ ͏

Hách Nhân rất sung sướng đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lại đi tìm Chúc Hiểu Sương, Chúc Hiểu Sương không có mặt, hắn lại tìm đến Thân Nham. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ miệng của Thân Nham, Tô Dương cuối cùng cũng xác định, những tiểu đội trưởng của mười ba tiểu đội khác đều thống nhất là mười vạn đồng liên bang. ͏ ͏ ͏ ͏

Về đến nhà, Tô Dương nằm dài trên giường không bò dậy nổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngủ thẳng đến khi chạng vạng, mẫu thân hắn mới mang vẻ mặt ngạc nhiên chạy đến phòng ngủ, đẩy hẳn cửa phòng hắn ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhi tử, ngươi về lúc nào thế? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nằm lỳ ở trên giường nhìn mẫu thân mình: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng chưa được bao lâu! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tối nay muốn ăn gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Mẹ làm cái gì cũng đều ngon hết cả! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được, vậy ta đi chuẩn bị cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe thấy tiếng bước chân của Trương Tú Như xa dần, Tô Dương cười cười, đổi một tư thế khác rồi nằm xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc ăn cơm tối, Tô Dương nói chuyện tham dự hôn lễ của tôn nữ nhà thủ trưởng Diêu Tinh cho mẫu thân và muội muội! ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như mang vẻ mặt gấp gáp, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mặc quần áo như thế nào thì hợp nhỉ? Có phải chuẩn bị quà gì không? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương giải thích chút thông tin đã nghe được, lúc này Trương Tú Như mới bình tĩnh lại một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng nàng vẫn thoáng chút lo lắng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lo lắng rằng sẽ khiến cho nhi tử mình mất mặt. ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như xuất thân là bình dân, không có nhiều kiến thức, cho dù Tô Dương có thăng quan tiến chức lên như diều gặp gió. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng nàng vẫn còn hơi không tự nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng Tô Tiểu Tiểu lại không nghĩ như vậy, luôn cảm thấy được tham dự hôn lễ, chắc chắn sẽ có rất nhiều món ăn ngon, rất nhiều trò vui. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng thích vui vẻ! ͏ ͏ ͏ ͏

Sáu giờ rưỡi ngày hôm sau, một nhà ba người Tô Dương rời giường. ͏ ͏ ͏ ͏

Trương Tú Như ăn diện một phen, thay quần áo mà bản thân mình hài lòng nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Tiểu Tiểu cũng thay một bộ quần áo xinh đẹp dưới sự giúp đỡ của hầu gái. ͏ ͏ ͏ ͏

Khoảng chừng bảy giờ đồng hồ, tài xế của Tô Dương đến. ͏ ͏ ͏ ͏

Tài xế của Tô Dương tên là Khang Hạo Quảng, do đại đội khẩn cấp phân phối cho hắn sau nhiệm vụ lần trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Không bao lâu sau, Thân Nham cũng dẫn lão bà và hài tử nhà mình đến. ͏ ͏ ͏ ͏

Thân Nham thò đầu ra khỏi cửa xe, lớn giọng hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, chuẩn bị xong chưa! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đã xong cả rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương dẫn người nhà lên xe của Khang Hạo Quảng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Khang Hạo Quảng, đi theo xe của Thân đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được, Tô đội trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nửa giờ sau, xe lái vào trong bãi đỗ xe. ͏ ͏ ͏ ͏

Thân Nham dẫn lão bà và và nhi tử mình xuống xe, hắn chỉ vào biệt thự được giăng đèn kết hoa, dán chữ Hỉ đỏ chói ở phía trước rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó chính là nhà của Diêu đại đội! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ồ! ͏ ͏ ͏ ͏

Thân Nham lại giới thiệu một chút về gia đình mình với Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Lão bà hắn là Ôn Linh, trẻ trung xinh đẹp, hình như chỉ hơn hai mươi tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu nhi tử của hắn là Thân Thường Minh, sáu tuổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhớ rằng, tuổi của Thân Nham cũng không nhỏ, hình như là bốn năm mươi tuổi ấy nhỉ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận