Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 447: Đi Mời Tô Dương Quay Lại

Chương 447: Đi Mời Tô Dương Quay Lại

Cái này cũng không thể nói được. ͏ ͏ ͏ ͏

Tây quân bộ vẫn là do gia gia hắn định đoạt! ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, ngay cả bản thân hắn cũng không chạy được, sao hắn bảo vệ được người khác đây? ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn nghe được tin tức Tô Dương dẫn theo tiểu đội khẩn cấp 14 rời khỏi Nghi Lan thành từ miệng của Hà Cương tướng quân. ͏ ͏ ͏ ͏

Khi nghe được tin tức này, hắn ngẫn người ra! ͏ ͏ ͏ ͏

Đến khi biết nguyên nhân khiến Tô Dương rời đi, trong lòng hắn thầm chửi rủa một hồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vất vả, ngàn dặm xa xôi mời Tô Dương tới đây, kết quả là Tô Dương chạy mất! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng hắn, thầm oán trách hai bên Hà Nhất Nhiên, Từ Thiếu Tắc và Tô Dương một lần. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai bên đều chẳng phải người có phép tắc gì cả, đều không phải đèn cạn dầu gì cả! ͏ ͏ ͏ ͏

Một tên thì không ở yên trong quân bộ, cố ý muốn gây hấn với Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Một tên thì không chịu ăn chút thua thiệt nào, cảm thấy khó chịu, không thèm đánh gì cả, quăng gánh giữa đường, thu dọn hành lý về nhà! ͏ ͏ ͏ ͏

Người Chu Vạn Sơn hận nhất vẫn là tên Từ thiếu tá kia! ͏ ͏ ͏ ͏

Một thiếu tá của quân đội, mù quáng xen vào chuyện người khác làm cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Còn mang theo nhiều người như vậy, uy hiếp người Tây Nam quân đội người ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Người ta vốn không phải là người của Tây quân bộ, dựa vào cái gì mà lại bị uy hiếp? ͏ ͏ ͏ ͏

Nói tới nói lui, vấn đề lớn nhất, vẫn xảy ra do Từ thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏

Chí ít hắn là ngòi nổ của sự việc lần này! ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, chủ yếu cũng là vì hai người Hà Nhất Nhiên và Tô Dương, Chu Vạn Sơn hắn không chọc vào nổi... ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn Hà Cương mang vẻ mặt khổ não, phẫn nộ, lại không thể làm gì được, Chu Vạn Sơn nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hà tướng quân, chuyện kia phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chu trung tá, e rằng chuyện này phải làm phiền đến ngươi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thân tôn tử nhà mình gây họa, giọng điệu của Hà Cương muốn cứng cũng không cứng nổi, sự việc đã truyền ra ngoài, lần này hắn thật sự mất mặt: ͏ ͏ ͏ ͏

- Có lẽ lần này phải cần đến ngươi mời Tô Dương về rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngộ nhỡ Tô Dương không quay lại, cố ý muốn rời đi thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi phải đả động đến tình cảm, lấy lý lẽ để nói cho hắn hiểu! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng Chu Vạn Sơn thầm điên cuồng chửi thề. ͏ ͏ ͏ ͏

Cái con mẹ nó mà đả động tình cảm, nói lý cho người ta hiểu! ͏ ͏ ͏ ͏

Người ta đang nổi nóng, hắn khuyên kiểu gì được? ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn nữa, ý của Hà tướng quân rất rõ ràng... Không thể dùng vũ lực! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương là người của Tây Nam quân bộ, Tây quân bộ tuyệt đối không thể ra tay với hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù Tô Dương có phạm sai lầm ở Tây bộ, Tây quân bộ cũng không có quyền xét xử hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Trừ phi Tây quân bộ bọn họ có ý định trở mặt với Tây Nam bộ! ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này có khả năng sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tất nhiên là không rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Cái giá đắt như vậy, Hà tướng quân không thể nào gánh nổi. ͏ ͏ ͏ ͏

Toàn bộ cao tầng của Tây quân bộ, tổng quân bộ cũng tuyệt đối sẽ không cho phép! ͏ ͏ ͏ ͏

May mắn, Hà tướng quân cũng không khiến Chu Vạn Sơn khó chịu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi nói với Tô Dương, Từ thiếu tá sẽ bị giáng ba cấp bậc, nhớ rõ hình phạt lần này, thông báo đến toàn quân, điều đến tiền tuyến để lập công chuộc tội, nội trong ba mươi năm sẽ không được thăng chức. ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương suy nghĩ một chút rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Về phần Hà Nhất Nhiên, hắn có mặt ở đó, thế nhưng không ngăn cản Từ thiếu tá, hắn cũng phải chịu trách nhiệm, nhớ kỹ lần trừng phạt cảnh cáo nghiêm trọng này, cấm túc mười ngày, ta sẽ kêu hắn xin lỗi trước mặt Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương rất rõ ràng, lỗi của Hà Nhất Nhiên, không phải là sai ở chỗ gây hấn với Tô Dương, thách thức Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Lỗi của Hà Nhất Nhiên, là lựa chọn ngầm thừa nhận khi Từ thiếu tá lợi dụng thân phận của Hà Nhất Nhiên để uy hiếp Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Lần này Hà Cương thật sự nổi giận, chỉ hận tôn tử của mình không quá háu thắng, gây phiền phức linh tinh! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhận được cái kết quả xử lý này, Chu Vạn Sơn cuối cùng cũng có đủ động lực để đi tìm Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Kết quả xử lý, coi như là tương đối công bằng. ͏ ͏ ͏ ͏

Từ thiếu tá nịnh bợ Hà Nhất Nhiên, kết quả nịnh đến nỗi đánh mất hết tiền đồ của mình! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn cảm thấy... Quá đã! ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong chuyện này, Tô Dương cũng có vấn đề! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương uống một hớp trà đặc, có phần không vui, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiểu tử này quá... Quá kích động, ngay cả mệnh lệnh của Tây Nam quân bộ mà cũng dám chống lại! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy phải làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Cương tướng quân im lặng một lúc: ͏ ͏ ͏ ͏

“...” Ta sẽ nói rõ tình huống với Tần Bằng Trình, để hắn xử lý! ͏ ͏ ͏ ͏

Khó khăn nói xong lời này, hắn cũng không hề lo lắng gì! ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng hắn còn có cách nào khác đây? ͏ ͏ ͏ ͏

Để cho Tây quân bộ, xử phạt người Tây Nam quân bộ sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Từ đầu đến cuối, Hà Cương không hề nhắc lại chuyện Bạo Tạc Viêm Ma. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao thì nếu không về đây. ͏ ͏ ͏ ͏

Đã từng ký kết khế ước, cho dù có quay về đây, cũng hoàn toàn vô dụng! ͏ ͏ ͏ ͏

Chuyện này, vẫn chưa đến mức khiến cho hai bên phải trở mặt! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngần ấy khoan dung, Hà Cương vẫn có. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận