Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 459: Lẽ Nào Ưu Tú Cũng Là Sai?

Chương 459: Lẽ Nào Ưu Tú Cũng Là Sai?

Liễu Mộng Vân mím môi cúi đầu, trong ánh mắt của nàng, thoáng qua một tia sáng kỳ dị! ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng biết rõ, Tô Dương như vậy là không muốn so bì với mấy binh lính bình thường kia! ͏ ͏ ͏ ͏

Bằng không, với thủ đoạn của Tô Dương, cho dù là thần thì cũng không cứu được mấy người kia! ͏ ͏ ͏ ͏

Hà Nhất Nhiên chính là một minh chứng! ͏ ͏ ͏ ͏

Ở Nghi Lan thành, Hà Nhất Nhiên có vị gia gia tướng quân quân bộ làm chỗ dựa vững chắc, vậy thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng phải cũng bị Tô Dương hành cho đến thê thảm không nỡ nhìn hay sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Ngự thú sư thiên tài thành danh lúc niên thiếu, kiêu căng phách lỗi, tự cao tự đại, Liễu Mộng Vân đã thấy nhiều rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng người giống như Tô Dương, tuổi còn trẻ, lại là siêu cấp thiên tài biết tiết chế, đối với nàng thì vẫn rất hiếm thấy. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất là cái loại dí dỏm và tự diễu hiếm thấy kia... Hơn nữa chính là biểu hiện khí phách. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ tới đó, điểm bực dọc trong lòng của Liễu Mộng Vân tiêu tán không ít. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây hẳn là mị lực nhân cách mà người ta nhắc đến đi? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân có phần mờ mịt mà nghĩ vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương và Liễu Mộng Vân đi đến phòng ăn của nhà khách, hai người cùng nhau ăn cơm. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, người của Tây Bắc quân bộ xuất hiện. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại đa số người của đại đội khẩn cấp Tây Bắc quân bộ đều chú ý tới hai người Tô Dương và Liễu Mộng Vân, thế nhưng chỉ để ý đến họ vài lần. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân tuy là xinh đẹp, thế nhưng cho dù nói như thế nào thì bản thân bọn họ cũng là tinh nhuệ của Tây Bắc, năng lực tự kiềm chế, vẫn phải có. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả những người miệng lưỡi ba hoa, sau khi chú ý tới Liễu Mộng Vân, cũng không dám tới gần. ͏ ͏ ͏ ͏

Không bao lâu sau, một trung niên thiếu tá bưng đĩa ăn đi tới bàn của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chào hai người, ta là Quản Chí, tiểu đội trưởng của tiểu đội khẩn cấp số 3 thuộc Tây Bắc quân bộ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngồi đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chỉ vào một chỗ ngồi bên cạnh, cười nói. ͏ ͏ ͏ ͏

Quản Chí ngồi xuống bên cạnh Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta là Tô Dương, tiểu đội trưởng tiểu đội 14 thuộc đại đội khẩn cấp Tây Nam quân bộ, rất hân hạnh khi được gặp ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi chính là Tô Dương kia sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Quản Chí thoáng kinh ngạc, sau đó lại cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hèn chi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi biết ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Biết chứ! ͏ ͏ ͏ ͏

Quản Chí gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện ngươi tiêu diệt toàn bộ Thú Thần giáo ở Tây Nam, đại đội trưởng của đại đội khẩn cấp chúng ta đã từng đề cập tới trong buổi họp, đại đội trưởng còn biểu dương ngươi ngay trước mặt chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thật sự không ngờ tới, chỉ với một nhiệm vụ. ͏ ͏ ͏ ͏

Bản thân đã hấp dẫn đến sự chú ý của hai đại quân bộ Vân quốc liên bang! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương khiêm tốn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta chỉ hoàn thành nhiệm vụ mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng nụ cười ở khóe miệng hắn, vẫn không che giấu đi được. ͏ ͏ ͏ ͏

Quản Chí cầm đũa lên, nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau khi tán dương ngươi hết lời xong, đại đội trưởng bắt đầu mắng chúng ta là phế vật! ͏ ͏ ͏ ͏

Nụ cười trên mặt Tô Dương cứng đờ! ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này không thể trách hắn được đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏

Lẽ nào ưu tú, cũng là sai sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Bên phía Tây Bắc các ngươi chắc áp lực lắm nhỉ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chỉ có thể nói lánh sang chuyện khác, đề tài ban nãy kia, hắn không tiện tiếp lời cho lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Quản Chí gậtô Dương dầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bên phía chúng ta loạn hơn một chút, bên Tây bộ coi như cũng ổn, hiện giờ Hà tướng quân đã quyết định phải diệt trừ Thú Thần giáo, Tây Bắc quân bộ chúng ta cũng ra sức giúp đỡ, dù sao thì nếu như bên này thành công, bên chúng ta cũng mới có lợi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, bên phía chúng ta cũng có cùng ý tưởng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầy một gát, liếc nhìn Liễu Mộng Vân ở phía đối diện đang vùi đầu yên lặng ăn cơm, nói với Quản Chí: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mới vừa rồi khi vài người của tiểu đội khẩn cấp số 3 các ngươi đến nhà khách, còn huýt sáo với phó quan của ta, còn nói sau lưng ta nữa, hy vọng Quản dội trưởng sẽ chú ý thêm một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Đôi đũa trong tay Quản Chí dừng lại, sa sầm mặt mày xoay người lại, nhìn lướt qua đám thuộc hạ phía sau mình. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô đội trưởng, ngươi cứ yên tâm, ta sẽ kêu bọn họ an phận một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy thì làm phiền rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Làm một vị sĩ quan, có một số việc, vốn không cần hắn phải đứng ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Quả thực là có một số ít quân đội Ngự thú sư, sẽ có chút hành vi phóng túng, thích nói mấy câu quá phận, hoặc là làm chút chuyện hơi quá đáng một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Nữ nhân tính cách mềm yếu, nói không chừng sẽ nhịn lại! ͏ ͏ ͏ ͏

Thế nhưng nữ nhân có tính cách hơi cường thế, nói năng thận trọng như Liễu Mộng Vân, thì đúng là không thích vui đùa như vậy, càng không thích nhẫn nhịn! ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như đối phương tìm đường chết, thực sự khiến Liễu Mộng Vân tức giận, Tô Dương chắc chắn sẽ đứng ở bên Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhắc nhở Quản Chí một chút, chính là để phòng tai họa chưa thành sự thật. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu như sau này thực sự xảy ra xung đột, vậy thì không thể trách hắn được. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương không muốn xảy ra xung đột với tiểu đội khẩn cấp số 3 của Tây Bắc, cũng không muốn bọn họ đụng vào lưỡi dao của mình! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận