Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 497: Nam Nhân Trong Băng Vải ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 497: Nam Nhân Trong Băng Vải ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trong giọng nói của Liễu Mộng Vân, mang theo vẻ nức nở hiếm thấy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Như vậy là rất tốt rồi, ngươi cũng đã cố hết sức! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lắc đầu, ngồi xuống giường, trên mặt hiện ra một nụ cười dữ tợn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, đúng là có chút xấu! ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước đây, bản thiếu tá vang danh có thể khiến hàng nghìn hàng vạn thiếu nữ Tây Nam hướng tới... Với bộ dạng hiện tại, có thể sẽ doạ đám nữ hài tử kia khóc lóc, nếu như không tìm được người chữa tốt, đoán chừng sẽ phải độc thân cả đời! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương muốn thay đổi bầu không khí một cái. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghe được lời nói của Tô Dương, Liễu Mộng Vân liền nổi giận, nhìn thẳng vào ánh mắt Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Đây mới là thiếu tá nàng quen! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá, ngươi sẽ tốt thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn về phía vải trắng trong tay nàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cầm những tấm vải kia vào để làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải thiếu tá muốn ra ngoài sao? Vải này có thể quấn lên người! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bộ dạng hiện tại của ngươi, có hơi doạ người. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn mình trong gương, liền đồng ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nằm ở trên giường, Liễu Mộng Vân dùng vải quấn quanh từng bộ phân trên thân thể hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện tại Tô Dương đã quen với Liễu Mộng Vân rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Không cảm giác xấu hổ nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đã sớm thấy hết của hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Liễu Mộng Vân quấn Tô Dương thành xác ướp, Tô Dương phát hiện vấn đề. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi vệ sinh thì phải làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Mở phía trước! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong tay Liễu Mộng Vân xuất hiện một cây kéo. ͏ ͏ ͏ ͏

Cả người Tô Dương rét lạnh, đoạt cây kéo trong tay nàng vào tay mình. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vẫn nên để ta làm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Cắt xong hai cái lỗ, Tô Dương nhìn thấy trên giường xếp một bộ quân phục. ͏ ͏ ͏ ͏

Quân phục tiểu đội khẩn cấp Tây Nam, quân hàm thiếu tá. ͏ ͏ ͏ ͏

Bộ quân phục này, không phải của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Túi không gian của hắn, đã bị hư hại khi chiến đấu với Ninh Kiên Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Bên trên quân phục, mang theo mùi thơm nhàn nhạt của con gái. ͏ ͏ ͏ ͏

Mùi thơm này, Tô Dương không thể quen thuộc hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặc quân phục xong, Tô Dương mở cửa ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Hít một ngụm không khí mới mẻ thật sâu. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần đầu tiên gặp nguy hiểm tính mạng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần đầu tiên bị trọng thương. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi miễn cưỡng khôi phục lại, Tô Dương có một loại cảm giác giành được cuộc sống mới. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhìn về phía bắc, ba chữ "Thú Thần Giáo", từ trong cổ họng hắn phun ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá, chúng ta đi ra ngoài một chút chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân vươn tay ra, muốn đỡ Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhẹ nhàng đẩy tay của nàng ra: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần, ta khôi phục rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương sải bước đi xuống lầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân chậm rãi đuổi kịp bước chân của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỗ bọn họ ở, là nhà khách Thương Khê Thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương và Liễu Mộng Vân, gặp rất nhiều quân nhân tiểu đội khẩn cấp Tây Bộ. ͏ ͏ ͏ ͏

Một vị cao thủ Bạch kim cấp của tiểu đội khẩn cấp, nhìn thấy cả người hắn quấn đầy băng vải, lại chứng kiến Liễu Mộng Vân đi theo bên người hắn, thì nhất thời đoán được thân phận của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, ngươi khôi phục rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương liếc mắt nhìn vị quân nhân kia, gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không muốn nói nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Hiện tại tâm tình hắn rất không tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không chỉ phải chịu sự dằn vặt khi bị hủy dung. ͏ ͏ ͏ ͏

Còn phải chịu đựng sự thống khổ mà Hỏa Độc mang tới trong cơ thể. ͏ ͏ ͏ ͏

Bốn ngày qua, hắn cả đêm không ngủ được. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa ngủ, sẽ bị cơn đau làm tỉnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Vị quân nhân kia nhìn thấy con mắt màu đỏ của Tô Dương nhìn mình, trong lòng liền run lên! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vẫn chưa quên, cảnh tượng hắn nhìn thấy bốn ngày trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Vị thiếu tá Tô Dương này, là một người độc ác cho dù bị cắt thịt lăng trì, cũng không kêu một câu! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cố gắng hạ bước chân, suýt chút nữa Liễu Mộng Vân đã đụng vào trên người hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bành phó đại đội ở đâu? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ở dưới lầu, phòng hội nghị, bọn họ đang cử hành hội nghị! ͏ ͏ ͏ ͏

- Dẫn ta đi gặp hắn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhà khách, phòng hội nghị. ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Hướng Minh triệu tập ba tiểu đội trưởng, cùng với một đám thành viên Tinh diệu cấp của tiểu tổ hành động đặc biệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Thời điểm hắn đang nói chuyện, cửa phòng họp bị mở ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Người tiến vào, là một thành viên tiểu đội khẩn cấp, hắn rụt cổ lại trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá tới! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn khôi phục rồi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Hướng Minh hơi có chút kích động nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhanh, mời hắn vào! ͏ ͏ ͏ ͏

Các thành viên còn lại ngồi ở trong phòng họp, đều nhìn về phía cửa phòng họp. ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Hướng Minh từ trên ghế đứng lên, các thành viên khác cũng đứng lên theo. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày hôm qua, sau khi bọn họ đến Thương Khê Thành, liền nhận được tin tức. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại đội tinh nhuệ của Thú Thần Giáo gặp tập kích, tổn thất hơn ba trăm người, trưởng lão Thú Thần Giáo, Ninh Kiên Thành bỏ mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Các thành viên trong đại đội tinh nhuệ Thú Thần Giáo, thấp nhất cũng là Ngự Thú Sư Hoàng kim cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Trưởng lão Ninh Kiên Thành càng không nói tới, là trưởng lão Vương giả cấp đã thành danh từ lâu của Thú Thần Giáo. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận