Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 516: Ai Cũng Như Vậy ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 516: Ai Cũng Như Vậy ͏ ͏ ͏ ͏

Máu đặc quánh, hòa cùng dòng nước trôi xuống cống. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn bản thân xấu xí của mình trong gương. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ biết im lặng! ͏ ͏ ͏ ͏

Gương mặt vốn đẹp trai lại bị giày vò thành ra thế này. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có thể chấp nhận là đã mạnh mẽ lắm rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn kéo kéo chiếc quần lót, cảm thấy dễ chịu hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Chí ít hắn cũng còn thứ không thể thiếu! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn xỏ vào dép rồi bước ra khỏi phòng tắm, Liễu Mộng Vân lấy hai món đồ chơi nhỏ trên ghế sô pha trong quán ăn sáng ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Lấy ra một cuộn băng vải trắng khác, để hắn ngồi trên ghế sô pha. ͏ ͏ ͏ ͏

Dựa vào ghế sô pha, Tô Dương ngẩng đầu hỏi Liễu Mộng Vân đang đứng trước mặt: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, ngươi có cảm thấy bộ dạng hiện tại của ta rất xấu không? ͏ ͏ ͏ ͏

Lại nói tiếp, Tô Dương vẫn còn có chút bận tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân không trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng vươn hai tay ra, ôm lấy đầu của Tô Dương, nhẹ nhàng áp sát. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương bị kéo đi, khuôn mặt áp sát vào phần bụng mềm mại của Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Mùi hương trên người nàng, phảng phất bay vào mũi Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Khiến đầu hắn hơi choáng váng! ͏ ͏ ͏ ͏

Một phút sau, Liễu Mộng Vân nhẹ nhàng đẩy hắn ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng nhìn vào mắt Tô Dương, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hiểu không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta hiểu rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đói bụng! Cái bụng thầm thì kêu lên liên tục! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân biến sắc, trên tay xuất hiện một cây kéo sáng bóng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương liền vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đùa thôi! Đùa thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Lần phẫu thuật trước đó của Liễu Mộng Vân đã để lại cho Tô Dương ấn tượng sâu sắc. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân giơ kéo lên, cắt băng vải, dường như không có chút tức giận nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Đôi mắt xinh đẹp của nàng chăm chú nhìn vào băng vải, nàng dịu dàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vừa rồi, ta chỉ là an ủi ngươi một chút, đừng nghĩ ngợi lung tung! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nghiêm túc giải thích: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta không nghĩ gì hết! ͏ ͏ ͏ ͏

Loại chuyện như vậy, làm sao Tô Dương có thể thừa nhận? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói với giọng bình thản: ͏ ͏ ͏ ͏

- Quần lót góc bẹt ta mua cho ngươi, vừa vặn với ngươi chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cúi đầu vừa nhìn, máu trong cơ thể nhanh chóng chảy từ dưới lên trên. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả khi khuôn mặt đang nóng bừng, Tô Dương vẫn tự nhủ rằng mặt mình không đỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Lần đầu tiên hắn phát hiện, dung nhan bị hủy hoại, nhưng vẫn có lợi đến vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng vân ngẩng đầu liếc hắn một cái, nói với giọng chậm rãi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi không cần lo lắng quá, đây chỉ là phản ứng bình thường thôi. Thiếu niên trong độ tuổi như ngươi, ai cũng thế cả! ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao chỉ cần nàng không xấu hổ, người lúng túng là Tô Dương! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương sững sờ một hồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đang an ủi hắn đấy ư? ͏ ͏ ͏ ͏

Tại sao những lời nói này, giọng điệu rõ ràng rất bình thường, nhưng sao nghe lại kì cục như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân tận tâm quấn băng vải trắng thành từng vòng, an ủi Tô Dương: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá, đừng nên để ý vẻ ngoài. Ngươi sẽ khá lên thôi, đừng tự tạo áp lực cho mình. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm việc cũng đừng quá bốc đồng, đừng quá khắt khe với bản thân, trời sập tự nhiên sẽ có cao nhân chống lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiên đạo hữu thường, không có ta và ngươi, Trái Đất vẫn sẽ quay. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đang dạy ta cách làm việc đấy sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hỏi ngược lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn càng nghe càng thấy sai sai. ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân vội vã phủ nhận: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lần sau giết người, nhớ dẫn ta đi theo, hôm nay ta đã thăng cấp thành Tinh Diệu, nên có thể giúp ngươi một tay. ͏ ͏ ͏ ͏

- Để xem tình hình đã! ͏ ͏ ͏ ͏

Có một số việc, Tô Dương không dám hứa chắc. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân chỉ có một con Băng Nguyệt Tinh Linh để chống đỡ các tình huống, ͏ ͏ ͏ ͏

Có thể nói, thực lực của Liễu Mộng Vân ở hiện tại có hơi bất thường. ͏ ͏ ͏ ͏

Cấp bậc của Băng Nguyệt Tinh Linh và các sủng thú khác của Liễu Mộng Vân có sự chênh lệch quá lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi thay bộ quân phục sạch sẽ và đôi giày mới, Tô Dương bước ra khỏi quán điểm tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đi theo với đôi giày và bộ quần áo mà Tô Dương đã thay trên tay. ͏ ͏ ͏ ͏

Toàn bộ Bình An thành đã bị phá hủy vô cùng nghiêm trọng. ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa mới trải qua một trận chiến lớn, nên rất nhiều Ngự Thú Sư không có thời gian nghỉ ngơi, đã bị Bành Hướng Minh phái đến dập lửa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng việc cứu hỏa không quá khó khăn, cũng không có nhiều nguy hiểm, tương đối dễ. ͏ ͏ ͏ ͏

- Người của quân đội đến, bọn họ đã đuổi Thú Thần Giáo đi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật tốt quá, mau đến đây! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tạ ơn trời đất, cuối cùng các ngươi cũng đã tới… ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi biết người của quân đội đã đến, rất nhiều thường dân đang trốn trong nhà, đói đến xanh xao vàng vọt đều lao ra khỏi nhà, chạy trên đường tung hô. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn thấy một bà thím đang ôm một đứa trẻ, đứng ở cửa, nhìn chằm chằm các thành viên lữ đoàn cấp cứu mặc quân phục, đang lau nước mắt. ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải ai cũng tin rằng Thú Thần Giáo thích nghi thức hiến tế tanh mùi máu này có thể che chở bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải ai cũng tin rằng nếu đuổi quân đội đi, Thú Thần giáo có thể cho bọn họ cuộc sống sung túc, không lo cơm áo gạo tiền nữa! ͏ ͏ ͏ ͏

Vẫn có những người tỉnh táo. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cảm thấy khó hiểu. ͏ ͏ ͏ ͏

Tại sao lúc hắn đi trong hẻm, những thường dân kia đều trốn trong nhà không dám ló đầu ra ngoài? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận