Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 52: Lời Mời Đến Từ Thành Chủ Đại Nhân

Chương 52: Lời Mời Đến Từ Thành Chủ Đại Nhân

Tô Dương và Tô Uyển, một phải một trái đứng ở bên cạnh Lệnh Hồ hiệu trưởng, chỉ nghe thấy Lệnh Hồ Phó hiệu trưởng lớn tiếng tuyên bố: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta tuyên bố, hai vị đồng học Tô Uyển và Tô Dương, thành công thông qua sát hạch của nhà trường, tốt nghiệp trước thời hạn! ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi thật lợi hại! ͏ ͏ ͏ ͏

- Trâu bò ghê! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, là thần tượng của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Uyển tỷ, sau này nhớ về thăm chúng ta đó! ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Học sinh năm ba lại lần nữa hò reo. ͏ ͏ ͏ ͏

Không khí hiện trường, vô cùng hài hòa! ͏ ͏ ͏ ͏

Lệnh Hồ hiệu trưởng hòa ái nói vớihai người: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đây là bằng tốt nghiệp của hai người! ͏ ͏ ͏ ͏

Bằng tốt nghiệp, đương nhiên vị hiệu trưởng này đã chuẩn bị xong từ lâu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn hiệu trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn hiệu trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏

Trên mặt Tô Dương, cũng lộ ra một nụ cười. ͏ ͏ ͏ ͏

Một tháng qua vất vả, cuối cùng cũng có hồi đáp. ͏ ͏ ͏ ͏

Có tấm bằng tốt nghiệp này, hắn có thể tiến hành thủ tục vào ở bên trong Thất Tinh thành, sau khi làm thủ tục xong xuôi, hắn có thể đón mẫu thân và muội muội vào bên trong Thất Tinh thành sống rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Tinh thành sẽ còn tặng cho hắn một căn thương phẩm phòng rộng một trăm hai mươi mét vuông. ͏ ͏ ͏ ͏

Thương phẩm phòng rộng một trăm mét vuông bên trong Thất Tinh thành, đối với bất kỳ người nào mà nói, đều là một khoản tài sản cực kỳ phong phú. ͏ ͏ ͏ ͏

Hung thú hoành hành, giá trị bất động sản bên trong căn cứ nội thành của thế giới này, đã vượt lên một mức độ đáng sợ! ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì nhà cửa bên trong thành không chỉ là tài của, còn liên quan đến chuyện sinh tử tồn vong! ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhiều dân thường trong an toàn khu ở bên ngoài căn cứ nội thành, dù là nằm mơ cũng muốn vào ở trong nội thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Đương nhiên, cũng chỉ có bằng tốt nghiệp Học viện này, mẹ và muội muội của hắn, cũng chỉ có thể cư trú ở ngoại thành khu của Thất Tinh thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ có trở thành Ngự Thú sư, gia nhập vào quân đội lệ thuộc Thất Tinh thành, trở thành thành viên chính phủ Thất Tinh thành, người nhà của hắn mới có thể vào ở trong trung thành khu an toàn hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thất Tinh thành còn có một nội thành khu nữa, thế nhưng nơi ấy chỉ có quan to, phú quý của Thất Tinh thành mới có thể ở. ͏ ͏ ͏ ͏

Nơi ấy mới là nơi trung tâm của Thất Tinh thành, khu vực an toàn nhất của Thất Tinh thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Bởi vì thành chủ Thất Tinh thành, cùng với người nhà của những cường giả khác, đều ở bên trong nội thành khu! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương đồng học, cười tươi lên nào, đẹp lắm, chính là nụ cười này! ͏ ͏ ͏ ͏

Tanh tách một tiếng, Từ Viễn Hùng nhấn nút xuống, thời gian vĩnh viễn dừng lại trong nháy mắt này. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi chụp ảnh lưu niệm xong, Lệnh Hồ hiệu trưởng thân thiết nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương, lát nữa thành chủ đại nhân muốn gặp ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Được! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Vì sao hắn lại chọn dùng một chiêu để miểu sát Hắc Vũ Phong Ưng? ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải là vì trông thấy vị thành chủ này sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Lệnh Hồ hiệu trưởng dẫn Tô Dương đi tới trước mặt Tô Lợi Quần, Tô Lợi Quần cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi chính là Tô Dương đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Ra mắt thành chủ đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Lợi Quần nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần đa lễ, ta đã nghe Tô Uyển nói vể ngươi từ lâu, nói ngươi là người có thiên phú trẻ tuổi nhất trong lịch sử Thất Tinh thành, ngày trước ta còn chưa tin, hiện giờ ta tin rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Khen một hồi, cũng khiến cho Tô Dương không biết nên trả lời như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Tô Dương đại khái đã đoán được quan hệ giữa Tô Lợi Quần và Tô Uyển. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hôm nay nữ nhi của ta tốt nghiệp, là một ngày vô cùng vui mừng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Lợi Quần cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cũng tốt nghiệp hôm nay, lại còn là đồng học của nữ nhi ta, làm trưởng bối, ta mời ngươi đến nhà ta ăn một bữa cơm đạm bạc, được không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đương nhiên là được, đó chính là vinh hạnh của ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Lời mời đến từ người mạnh nhất Thất Tinh thành, Tô Dương không tiện từ chối. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chú ý tới, ánh mắt của bốn vị quân nhân đứng sau Tô Lợi Quần, cùng với Lệnh Hồ Phó hiệu trưởng nhìn về phía hắn đều tràn đầy sự hâm mộ sâu sắc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tốt lắm, chúng ta đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngồi trên xe quân đội, quay về Thất Tinh thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Dọc đường thông suốt, không gặp phải bất kỳ trở ngại nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Xe băng qua ngoại thành khu nhộn nhịp, đi qua trung thành khu trật tự tỉnh nhiên, cuối cùng đi vào khu vực nội thành khu trung tâm của Thất Tinh thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Mới vừa bước vào nội thành khu, xuất hiện ngay trước mặt Tô Dương, là một vùng xanh ngát và từng tòa biệt thự trùng trùng nối liền nhau! ͏ ͏ ͏ ͏

Người sinh sống tại nơi đây, ai nấy cũng quần áo gọn gàng sạch sẽ, nụ cười luôn treo trên khuôn mặt, an nhàn lại thư thái... ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Uyển hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế nào, có phải là rất đẹp hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thực sự rất đẹp! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu tán thành, sau đó lại bồi thêm một câu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế nhưng, hình như quá thư thái, ta không thích hợp sống ở nơi này, để người nhà sống ở đây thì lại rất tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận