Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 524: Trở Về ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 524: Trở Về ͏ ͏ ͏ ͏

Hay nói cách khác, không thể để truyền đi từ miệng Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhất định phải xem các lãnh đạo của Liên Bang Vân quốc quyết định như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Để tin tức lan truyền đi, đối với Liên Bang Vân quốc mà nói, cũng chẳng phải chuyện tốt đẹp gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Thú Thần Giáo hiện tại đã là một đại phiền toái. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng nếu để mọi người biết được về khả năng tồn tại “Thần” trong Thú Thần Giáo, chẳng phải vấn đề lại bị xé to ra thêm sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Vì sao vị “Thú Thần” kia lại luôn ẩn giấu mình? ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng lẽ có điều kiêng kị gì đó? ͏ ͏ ͏ ͏

Chẳng hạn như có kẻ thù? ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này Tô Dương không nghĩ đến nhiều. ͏ ͏ ͏ ͏

Không có bằng chứng xác thực, đây cũng chỉ là suy đoán. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hiểu rằng việc hắn nên làm nhất là nâng cao thực lực bản thân hơn nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Quản Chí thở dài một hơi nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, chắc hẳn ngươi đã chứng kiến được sự lợi hại của Thú Thần Giáo! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thì thầm đáp lại: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước mắt ta cần dưỡng thương! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương vươn tay kéo lớp băng trên mặt xuống. ͏ ͏ ͏ ͏

Khuôn mặt bị hủy hoại khiến Quản Chí sợ xanh mặt! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn biết việc Tô Dương bị thương, nhưng chẳng thể tưởng tượng ra vết thương lại nặng đến vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Hỏa Độc lại lần nữa phát tác, khiến cả thân thể Tô Dương co giật nhẹ. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi cắn răng chịu đựng qua cơn đau phát giác, Tô Dương nói với Quản Chí: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta bị thương khi đối đầu cùng Ninh Kiên Thành của Thú Thần Giáo! ͏ ͏ ͏ ͏

Đây không chỉ đơn giản là chấn thương! ͏ ͏ ͏ ͏

Quản Chí vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Là lỗi do ta yêu cầu quá đáng, Tô thiếu tá trước nhất nên trị liệu thân thể thật tốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Quản Chí bắt đầu quay sang oán trách bản thân, vì sao không hỏi về vết thương của Tô Dương trước? ͏ ͏ ͏ ͏

Bị thương nặng đến như này, không có lý do gì để người ta phải xuất thủ! ͏ ͏ ͏ ͏

Chờ Quản Chí đi khuất, Tô Dương mới lộ ra nụ cười trên khuôn mặt bị hủy hoại. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá, ngươi còn cười được hả? ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cảm thấy đau sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Lúc đầu thì đau thật, nhưng cũng đã dần quen rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân không nói thêm lời nào nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng hiểu sự tình chẳng hề dễ dàng như cách Tô Dương biểu hiện nó ra bên ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

Nếu nàng nhớ không lầm, đã lâu lắm rồi Tô Dương không có một giấc ngủ ngon đúng nghĩa. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng vì Tô Dương muốn ngày càng trở nên mạnh mẽ, nàng cũng không thể vạch trần điều này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngày mai chúng ta trở về nhé! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân đề nghị: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước tiên là đi đến Tây Quân Bộ, tìm gặp Hà tướng quân, xem ông ta có thể chữa trị vết thương cho ngươi không… Nếu không thành, liền đi sang trụ sở chính bên kia! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta đi qua xem chút vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Kỳ thực, sau khi Đại Địa Bạo Hùng tăng cấp lên Tinh Diệu thượng phẩm, Hỏa Độc trên người Tô Dương đã giảm bớt không ít. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương có một loại dự cảm, rằng nếu Đại Địa Bạo Hùng thăng cấp đến Tinh Diệu cực phẩm, Hỏa Độc trên người hắn ta ắt sẽ tự động chữa khỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

Tuy nhiên, để thăng được đến Tinh Diệu cực phẩm, quả có chút khó khăn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thực sự cần rất nhiều điểm kinh nghiệm. ͏ ͏ ͏ ͏

Kể từ khi thực lực của hắn chạm đến Bạch kim cấp, tốc độ nâng cấp bắt đầu chậm lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Để có thể thăng đến Tinh Diệu cấp trong một khoảng thời gian ngắn như vậy, Tô Dương nhất định phải cảm tạ Thú Thần Giáo và Thú Vương ở Phong quốc. ͏ ͏ ͏ ͏

Và cũng chỉ có bọn họ, mới có khả năng đem hung thú, Ngự Thú Sư Bạch kim cấp, Tinh Diệu cấp, thậm chí Vương giả cấp, đóng gói lại đưa đến trước mặt. ͏ ͏ ͏ ͏

Tất nhiên, nếu Hà tướng quân có thể tìm được một nhà trị liệu tài ba. ͏ ͏ ͏ ͏

Đem vết thương trên người hắn chữa lành, Tô Dương đương nhiên nguyện ý. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cũng chẳng mong bị Hỏa Độc thiêu đốt! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngày hôm sau, Bành Hướng Minh tìm gặp Tô Dương để nói về việc quay trở lại Nghi Lan thành. ͏ ͏ ͏ ͏

Bành Hướng Minh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá xin hãy bảo trọng, hy vọng sau này sẽ có thêm cơ hội cùng ngươi kề vai chiến đấu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhất định sẽ có cơ hội! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, hãy cùng nhau trở về đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn bên cạnh Bành Trướng Minh lúc này cũng đứng dậy: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cần báo cáo vài điều lên Hà tướng quân, đi cùng ngươi có lẽ nhanh hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Kể từ lần Tô Dương hỏi Chu Vạn Sơn có em trai hoặc em gái trông ưa nhìn không. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cảm thấy ngại ngùng khi nói chuyện cùng Chu Vạn Sơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng có vẻ Chu Vạn Sơn cũng không quan tâm mấy đến chuyện này. ͏ ͏ ͏ ͏

- Được thôi, nếu ngươi vẫn còn có thể chịu đựng được va chạm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu, không có ý cự tuyệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cảm thấy Chu Vạn Sơn hẳn đã quên béng đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Không ai để tâm đến câu đùa đó, tại sao hắn phải quá chú ý? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương dẫn theo Liễu Mộng Vân và Chu Vạn Sơn vội vã trở về Nghi Lan thành, đi xuyên ngày xuyên đêm. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Chu Vạn Sơn báo cáo kết quả trận chiến với Hà tướng quân, ông cười to sảng khoái. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô thiếu tá, quả thật lần này là nhờ cả vào ngươi, nếu không có ngươi, có lẽ Tây Quân Bộ của chúng ta đã phải chịu tổn thất vô cùng lớn! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận