Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 531: Vương Cấp Xuất Thủ

Chương 531: Vương Cấp Xuất Thủ

Dây leo màu đen siết lại càng ngày càng chặt, Đại Địa Bạo Hùng thở ra một hơi bất mãn. ͏ ͏ ͏ ͏

Nó dùng sức giãy dụa một cái, dây leo màu đen quấn quanh người nó hai mươi vòng lập tức bị kéo đứt, rơi xuống đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Nơi dây leo bị kéo đứt chảy ra vô số chất lỏng màu đen. ͏ ͏ ͏ ͏

Dây leo trên tay lão giả Vương giả cấp kia nhanh chóng thu về bên người ông ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Dây leo bị kéo đứt trước mặt nhiều người như vậy, ít nhiều cũng đã ảnh hưởng đến thể diện của ông ta. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hừ! ͏ ͏ ͏ ͏

Lão giả nhìn về phía Đại Địa Bạo Hùng, lại nhìn về phía Tô Dương và Chu Vạn Sơn, cùng với vị Ngự Thú Sư trẻ tuổi họ Diệp kia, trầm giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tiểu Diệp, có chuyện gì xảy ra vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Diệp kể lại sự việc một lần. ͏ ͏ ͏ ͏

Điều làm cho Tô Dương cảm thấy có chút mừng đó là đối phương quả thật không hề thêm mắm thêm muối mà nói linh tinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Xem như là thuật lại chính xác những chuyện đã xảy ra. ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi ở Quân bộ nào? ͏ ͏ ͏ ͏

Vị Ngự Thú Sư Vương giả cấp kia từ đầu đến cuối luôn đứng trên tường thành, không hề xuống dưới. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta là Trung tá Chu Vạn Sơn của Tây Quân Bộ, tướng quân Hà Tiến có thông tin quan trọng muốn báo lên Quân bộ! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn chỉ vào Tô Dương trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vị này chính là Thiếu tá Tô Dương của Tây Nam quân bộ, chúng ta đều tới Tổng Quân bộ để làm việc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Người phụ nữ kia thì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Vị Ngự Thú Sư Vương giả cấp kia chỉ vào sau Đại Địa Bạo Hùng hỏi. ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn giới thiệu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đó là Phó quan của Tô Thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngự Thú Sư Vương giả cấp phẫn nộ nhìn chằm chằm Tô Dương, lớn tiếng quát: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá, ngươi quản lý thuộc hạ của mình kiểu gì vậy? Sao có thể dung túng cho nàng hành hung trên đường? ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Diệp đứng một bên, không nói gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Dám tùy tiện ra tay ở Thịnh Kinh, lại còn đóng băng con cháu nhà quyền quý như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng ta cũng cảm thấy nên giáo huấn đám người Tô Dương một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá, bình tĩnh một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

Chu Vạn Sơn ở bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở. ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu Phó quan quả thực có chút xúc động! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sau khi trở về ta nhất định sẽ nghiêm phạt nàng! ͏ ͏ ͏ ͏

Nghiêm phạt cái rắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương đương nhiên sẽ không nghiêm phạt Liễu Mộng Vân. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ là nói cho có mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏

Đối phương là Ngự Thú Sư Vương giả cấp, nơi đây lại là Thịnh Kinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao cũng vẫn phải chừa chút mặt mũi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tiểu Diệp nghe thấy lời nói của Tô Dương thiếu chút nữa bị chọc giận đến cười thành tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏

Ai cũng nghe ra được Tô Dương có ý muốn bảo vệ Phó quan của chính mình. ͏ ͏ ͏ ͏

- Tần Thượng tá, đám người Tiểu Đồng vẫn còn đang bị đóng băng, ngươi cũng đừng dễ dàng tha thứ cho bọn họ như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta còn chưa già đến nỗi hồ đồ! ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Thượng tá lạnh mặt nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá, các ngươi có thể vào thành, nhưng chúng ta bắt buộc phải đưa Phó quan của ngươi đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Bên ngoài Thịnh Kinh thành, rất nhiều Thành Vệ Quân cùng với những dân thường, Ngự Thú Sư đi ngang qua đều nhìn về Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ biết đám người Tô Dương đừng nên nghĩ rằng có thể qua loa cho xong chuyện. ͏ ͏ ͏ ͏

Không chỉ đắc tội Tiểu Đồng mà còn đắc tội nhiều con cháu nhà quyền quý như vậy. Nếu bị bắt vào ngục giam, có may mắn thì cũng sẽ bị lột một lớp da! ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Thiếu tá kia cũng là đáng đời, trước khi tới Thịnh Kinh cũng không hỏi thăm một chút xem có những ai không nên trêu chọc vào! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy, vị Phó quan kia của hắn cũng thật nóng tính, cứ thế tùy tiện ra tay! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không biết trời cao đất dày! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nơi này là Thịnh Kinh đó! ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân tránh sau lưng Đại Địa Bạo Hùng, nét mặt trong nháy mắt trở nên trắng bệch. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn về phía cường giả Vương cấp trên tường thành, lại nhìn về phía bóng lưng Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng đột nhiên nhớ lại một ít chuyện không vui. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc trước nàng bị giam trong ngục giam ở Xương Võ thành... Các vị quan cấp cao của Trân Bảo Các, bao gồm cả phụ thân Liễu Long của nàng đều bởi vì "Đại cục" mà tống nàng vào tù không chút do dự. ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng nhìn bóng lưng của phụ thân và thúc thúc qua song sắt. ͏ ͏ ͏ ͏

Có trời mới biết, lúc đó nàng có bao nhiêu tuyệt vọng! ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng đã hiểu ra rồi, bối cảnh của đối phương rất lớn. ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải là con cháu nhà giàu có bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏

Hình như còn có liên quan với cường giả Vương cấp này. ͏ ͏ ͏ ͏

Một khi bị bắt thì không chắc có thể sẽ được thả ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Đừng tưởng rằng nhà tù của quân đội thì không xấu xa! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn chằm chằm cao thủ Vương giả cấp trên tường thành kia, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thượng tá, tại sao lại phải đưa nàng đi. Nàng chỉ hơi xúc động một chút, cũng không làm ảnh hưởng đến tính mạng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tần Thượng tá lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nàng làm người khác bị thương! ͏ ͏ ͏ ͏

Ông ta thực sự nổi giận. ͏ ͏ ͏ ͏

Ông ta không ngờ rằng Tô Dương vậy mà lại không nể mặt ông ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Còn ở trước mặt nhiều người như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân hít một hơi thật sâu, chậm rãi bước từ sau lưng Đại Địa Bạo Hùng ra: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá cứ để ta đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận