Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 533: Xông Ra Trùng Vây ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 533: Xông Ra Trùng Vây ͏ ͏ ͏ ͏

Trong nháy mắt, tất cả binh lính trên tường thành đều thay đổi sắc mặt! ͏ ͏ ͏ ͏

Bao gồm cả vị Tần thượng tá kia, Tiểu Diệp! ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Địa Bạo Hùng không quan tâm đến những thứ này, nó nhấc chân lên, một cước liền giẫm lên đống khắc băng một cách dữ tợn. ͏ ͏ ͏ ͏

Chỉ cần một cước, nó có thể khiến mọi người nát thịt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Tần thượng tá quát to một tiếng ͏ ͏ ͏ ͏

- Không ổn. ͏ ͏ ͏ ͏

Một con Thần Lực Ma Viên Vương giả cấp xuất hiện, dùng tốc độ cuồng bạo xông đến phía Đại Địa Bạo Hùng! ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay khi Đại Địa Bạo Hùng sắp giẫm lên những người trẻ tuổi, Thần Lực Ma Viên rốt cuộc cũng đuổi kịp. ͏ ͏ ͏ ͏

Nó đâm thẳng vào người Đại Địa Bạo Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Địa Bạo Hùng lùi lại một bước, Thần Lực Ma Viên lui lại bảy tám bước, va vào tường thành của Thịnh Kinh thành, mới ngừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Tần thượng tá nổi giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi đã muốn đi tìm chết, vậy thì ta sẽ thành toàn cho ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn vung tay lên, năm con sủng thú Vương giả cấp xuất hiện. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Địa Bạo Hùng căn bản không quan tâm đến những con sủng thú này, lại một cước giẫm lên đám người trẻ tuổi kia. ͏ ͏ ͏ ͏

Một dây màu đen nhanh chóng phóng tới, quần lấy chân của Đại Địa Bạo Hùng. ͏ ͏ ͏ ͏

Tận dụng chút thời gian này, những con sủng thú Vương giả cấp khác nhanh chóng mang đám người trẻ tuổi đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này Tần thượng tá mới nhẹ nhõm thở ra một hơi. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nhìn ra được, Tô Dương đã động sát tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Nghĩ đến đây, cơn giận càng lúc càng tăng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn ra lệnh: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bắt hắn cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Địa Bạo Hùng giậm chân một cái, kéo theo dây màu đen, trực tiếp kéo Tần thượng tá trên tường thành xuống dưới. ͏ ͏ ͏ ͏

Tần thượng tá nhanh chóng thu dây về. ͏ ͏ ͏ ͏

Sức lực của Đại Địa Bạo Hùng quá lớn, làm cho hắn có chút sợ hãi! ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, từ trong Thịnh Kinh thành, rất nhiều Ngự Thú Sư chạy ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương quét mắt nhìn, có ba vị Ngự Thú Sư Vương giả cấp, còn có hơn mười vị Ngự Thú Sư Tinh Diệu cấp! ͏ ͏ ͏ ͏

Khá lắm! ͏ ͏ ͏ ͏

Thịnh Kinh quả nhiên danh bất hư truyền! ͏ ͏ ͏ ͏

Ít nhất thì lực lượng phòng thủ nhiều hơn một cấp ở Xương Võ thành, Nghi Lan thành! ͏ ͏ ͏ ͏

Bất quá thực lực... có chút yếu! ͏ ͏ ͏ ͏

Đây là cảm nhận thực sự của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Ít nhất vị Ngự Thú Sư Vương giả cấp trước mặt hắn sẽ không như ba vị trưởng lão Thú Thần Giáo. ͏ ͏ ͏ ͏

Một vị Ngự Thú Sư Vương giả cấp chạy tới hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tần thượng tá, làm sao vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

- Phó quan của thiếu tá Tây Bắc Quân Bộ kia, vì xảy ra chút cãi vã mà đóng băng bọn trẻ thành thế này! ͏ ͏ ͏ ͏

Tần thượng tá chỉ lên khắc băng trên tường thành nói, ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta muốn mang phó quan của hắn đi, hắn còn không chịu thả người! ͏ ͏ ͏ ͏

- Buồn cười! ͏ ͏ ͏ ͏

- Sao có thể như vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Một nhóm Ngự Thú Sư ở Thịnh Kinh thành đầy phẫn nộ mà nhìn Tô Dương, giống như đang căm ghét nhìn kẻ thù. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thiếu tá, ngươi phải bình tĩnh lại, nếu động thủ ở đây, phiền toái sẽ rất lớn! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân kéo kéo tay áo Tô Dương thấp giọng nhắc nhở: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nơi này là Thịnh Kinh, dù sao quân bộ ở đây, dân cư đông đúc, nếu gây ra quá nhiều thương vọng, như vậy cũng không tốt. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn thấy những nhà dân phía sau tường thành, Tô Dương cũng dần bình tĩnh lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn cố nén xúc động muốn giết người nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễn Mộng Vân gật đầu, ͏ ͏ ͏ ͏

- Là do ta gây phiền phức cho ngươi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu ngươi không ra tay, ta cũng sẽ ra tay, không cần để ý! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nói với Đại Địa Bạo Hùng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, hành trình đi đến Thịnh Kinh thành lần này, Tô Dương cảm thấy rất khủng khiếp. ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Địa Bạo Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, chọn nghe theo mệnh lệnh của Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Nó xoay người, muốn mang Tô Dương và Liễu Mộng Vân rời đi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng vào lúc này, nhóm Ngự Thú Sư trong Thịnh Kinh thành kia không có ý định thả Tô Dương đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm hại người, còn muốn rời đi sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Đứng lại cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không được đi! ͏ ͏ ͏ ͏

“...” ͏ ͏ ͏ ͏

Hơn mười vị Ngự Thú Sư Tinh Diệu cấp cưỡi sủng thú Phi hành hệ vây quanh Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương lạnh lùng nhìn chằm chằm những người này, giọng điệu lạnh nhạt hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Liễu phó quan, ngươi dám giết người không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Dám! ͏ ͏ ͏ ͏

Lúc này, Tô Dương nói Liễu Mộng Vân giết ai, Liễu Mộng Vân thậm chí cũng không thèm chớp mắt. ͏ ͏ ͏ ͏

Cho dù là Thiên Vương lão tử, Liễu Mộng Vân cũng dám đi theo Tô Dương làm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu thật sự đánh nhau, thì không cần hạ thủ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng, thiếu tá! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cúi đầu trước mặt Tô Dương. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương hít hít mũi, phát hiện mùi máu tươi trên người nhóm cao thủ Tinh Diệu cấp này... có hơi nhạt đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Điều này, khiến hắn cực kỳ bất mãn! ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn lớn tiếng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tô Dương ta đây rời đi, đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, ai dám cản đường của ta, chết trong tay ta, cũng đừng trách ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Giọng nói Tần thượng tá lạnh lùng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chẳng lẽ, ngươi còn đối kháng với Liên Bang sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi là đang thay mặt Liên Bang sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận