Toàn Cầu Hung Thú: Ta Có Vô Số Thần Thoại Cấp Sủng Thú

Chương 541: Quay Về Tây Nam Bộ ͏ ͏ ͏ ͏

Chương 541: Quay Về Tây Nam Bộ ͏ ͏ ͏ ͏

Đám Địa Ngục Huyết Đằng hoa mới sinh ra cũng không lập tức công kích Ngự Thú sư bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Từng gốc cây chìm vào trong lòng đất, bị Địa Ngục Huyết Đằng hoa hấp thu vào trong mẫu thể. ͏ ͏ ͏ ͏

“Đinh! Sủng thú Địa Ngục Huyết Đằng hoa của ngươi thăng cấp lên Tinh Diệu thượng phẩm!" ͏ ͏ ͏ ͏

Địa Ngục Huyết Đằng hoa thăng cấp, vốn dĩ là một chuyện đáng để vui mừng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng bây giờ Tô Dương lại không có cách nào vui lên được. ͏ ͏ ͏ ͏

Hành trình đến Thịnh Kinh lần này, xét về tổng thể, hắn cực kỳ thất vọng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Bây giờ ta phải đi rồi, đừng làm ra bất kỳ hành động không sáng suốt nào, hiểu chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

Người của Thành Vệ Quân khu Thành Tây Thịnh Kinh, không ai dám nhúc nhích. ͏ ͏ ͏ ͏

Bao gồm cả bốn vị Ngự Thú sư Vương Giả cấp. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thu Thất Thải Mê Huyễn Điệp, Địa Ngục Huyết Đằng hoa và Đại Địa Bạo Hùng lại, Bạo Phong Chi Ưng mang theo hai người cấp tốc biến mất ở cuối chân trời. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cứ như vậy đã đi rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ có kẻ ngốc mới không đi, chờ đợi tiếp, cao thủ bên phía tổng quân bộ sẽ chạy tới! ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà tên Tô Dương này cũng quá mạnh đi, qua trận chiến này, chắc chắn một trận thành danh, trong số Ngự Thú sư trẻ tuổi, khả năng hắn có thể xếp hạng nhất! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vấn đề là, hắn đã chọc phải phiền toái lớn rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không chỉ riêng hắn chọc phải phiền toái lớn, khả năng cả Tần thượng tá cũng rước lấy phiền phức, nếu như Tô Dương không nói lung tung, lần này mặc dù cao thủ Thành Vệ Quân khu Tây Thành không chết trận một người nào, nhưng tổn thất vẫn rất thảm trọng, sức chiến đấu tổng hợp bị bào mòn quá nửa! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chuyện này không liên quan gì tới chúng ta, chúng ta chỉ đứng xem náo nhiệt là được rồi, chuyện của quân đội, bọn hắn tự xử lý! ͏ ͏ ͏ ͏

"..." ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhanh, nhóm Ngự Thú sư xem náo nhiệt đã giải tán. ͏ ͏ ͏ ͏

Tiếp tục ở lại, cũng không có ý nghĩa gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Không chạy nhanh chút, nói không chừng còn gặp phải phiền toái. ͏ ͏ ͏ ͏

Tần thượng tá trông thấy cảnh tượng bừa bãi, vô số thi thể hung thú trước mắt, nặng nề nhắm hai mắt lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Phía xa xa, lại có cường giả Vương cấp chạy tới... ͏ ͏ ͏ ͏

Vừa rời khỏi phạm vi Thịnh Kinh, cơ thể Tô Dương đã lay động, hắn không tiếp tục giữ vững được tư thế đứng thẳng nữa, mà đổ xuống trên lưng Bạo Phong Chi Ưng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng mà hắn không ngã vào lưng cứng rắn của Bạo Phong Chi Ưng, mà ngã vào trong lồng ngực ấm áp. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân ôm hắn, quán chú năng lượng hàn băng vào trong cơ thể hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Hỏa Độc dần dần yên tĩnh lại, tạm thời bị Liễu Mộng Vân ngăn chặn. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau đó bạch quang lóe lên trên người Tô Dương, Hư Không Du Linh xuất hiện, hắn thu Đại Địa Bạo Hùng lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Đến lúc này, Tô Dương mới tốt hơn một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương xoay người, Liễu Mộng Vân đặt đầu hắn lên trên bắp đùi mình, cố hết sức để hắn thoải mái hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

- Thân thể thế nào rồi? ͏ ͏ ͏ ͏

- Vẫn tốt, có thể chữa được! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương nhìn bầu trời xanh thẳm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đáng tiếc, vốn dĩ định tìm vị Thi tướng quân kia giúp đỡ trị liệu một lần. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân cúi đầu nhẹ nhàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật ra, không chỉ tổng quân bộ mới có trị liệu sư cấp bậc Vương Giả, Trân Bảo Các của chúng ta cũng có. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cần trả giá thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏

- Gia nhập vào Trân Bảo Các! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trước đây ta chưa nói với ngươi, là vì ta cảm thấy, ngươi là người của quân bộ, bên phía quân bộ nhất định sẽ sắp xếp mọi chuyện giúp ngươi, Thi tướng quân đúng là ưu tú hơn so với trị liệu sư của Trân Bảo Các chúng ta một chút! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương thuận miệng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ngươi cảm thấy, ta cần gia nhập vào Trân Bảo Các sao? ͏ ͏ ͏ ͏

- Không cần thiết! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Trong Trân Bảo Các, rất nhiều phe phái, còn bết bát hơn so với quân bộ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Hả? ͏ ͏ ͏ ͏

- Hơn nữa, cho dù thiếu tá có ý định gia nhập Trân Bảo Các, cũng không nên chủ động đến tìm bọn hắn, mà nên để cho bọn hắn tới tìm ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không phải ngươi còn có con gấu kia sao? Chỉ cần tăng lên một hai cấp nữa, là Hỏa Độc trong cơ thể ngươi có thể trừ tận gốc. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cũng đúng! ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương gật đầu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ là phải mất một chút thời gian mà thôi! ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ngươi cảm thấy, bây giờ ta phải làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Tô Dương cảm thấy tinh thần của mình không tốt lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Liễu Mộng Vân dịch bắp đùi, để Tô Dương thoải mái hơn một chút: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hoặc là quay về Tây Nam quân bộ, nói rõ ngọn nguồn câu chuyện với Tần tướng quân, xem phản ứng của hắn ta rồi tính tiếp! Hoặc là tạm thời không quay về, nghỉ ngơi ở bên ngoài mấy năm. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng mà mẹ và em gái ta... ͏ ͏ ͏ ͏

- Thật ra cho dù ngươi không quay về, mẹ và em gái ngươi cũng sẽ không có vấn đề gì. Nhưng mà ngươi đã lo lắng cho các nàng như vậy, thì chúng ta quay về Tây Nam, hơn nữa về Tây Nam thật ra cũng là một lựa chọn không tồi... Ngươi không giết một người nào của Thành Vệ quân Thịnh Kinh, Tần tướng quân cũng sẽ không bắt ngươi, sẽ không trở mặt với ngươi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạn cần đăng nhập để bình luận